Vào thời buổi này năm 1789, quần chúng phương pháp mạng với quân lính nổi dậy ở Paris đã tấn công và hủy hoại Bastille, từng là pháo đài trang nghiêm của hoàng gia, sau gửi thành bên ngục, vốn đang trở thành biểu tượng cho sự hung ác của chiếc họ Bourbon. Hành động kịch tính này là dấu hiệu cho sự mở đầu của bí quyết mạng Pháp, thập niên của rất nhiều xáo trộn chủ yếu trị và béo bố, trong các số ấy vua Louis XVI bị lật đổ và hàng chục ngàn người, bao gồm cả nhà vua và vợ ông – Marie-Antoinette, đã biết thành hành quyết.
Bạn đang xem: Sự kiện mở đầu cách mạng pháp là gì
Mùa hè năm 1789, nước Pháp đã lập cập tiến đến bí quyết mạng. Bernard-René Jordan de Launay, quan quản lao tù Bastille, sợ hãi rằng pháo đài trang nghiêm của ông đã thành mục tiêu cho tất cả những người cách mạng, bắt buộc đã yêu ước quân tiếp viện. Ngày 12/07, hoàng gia cho chuyển 250 thùng thuốc súng cho tới Bastille, cùng Launay đã mang đến quân lính lui vào vào pháo đài đẩy đà và nâng nhì cây mong kéo lên.
Rạng sáng ngày 14/07, một đám đông phệ được trang bị súng đạn, kiếm và các loại vũ khí trong thời điểm tạm thời khác bước đầu bao vây quanh lao tù Bastille. Lính của Launay đã hoàn toàn có thể cầm chân chỗ đông người này, mà lại khi bạn dân Paris kéo đến ngày một nhiều, Launay vẫn giương một lá cờ white đầu mặt hàng trên pháo đài. Ông cùng lính của chính mình đã bị bắt giam, kho thuốc súng của Bastille và các khẩu đại chưng bị chỉ chiếm mất, cùng bảy tầy nhân được trả trường đoản cú do. Trên phố đến hotel de Ville, chỗ đáng lý Launay có khả năng sẽ bị một hội đồng giải pháp mạng xét xử, ông đã trở nên một chỗ đông người kéo đi và giết chết.
Hành động chỉ chiếm ngục Bastille tượng trưng mang đến sự kết thúc của chế độ cũ và giúp quân biện pháp mạng Pháp đạt được động lực quan trọng cưỡng lại được. Năm 1792, chính sách quân chủ đồng ý bị bến bãi bỏ, Louis và bà xã ông, Marie-Antoinette, bị đưa lên sản phẩm chém vày tội phản nghịch quốc năm 1793.
Author Kim Phụng
Tags 1407, Bernard-René Jordan de Launay, bí quyết mạng Pháp, ngục tù Bastille, Nguyễn Thị Kim Phụng
Post navigation
Previous Previous post: gồm nên tấn công thuế robot?
Next Next post: Cuộc khổ nạn của Lưu hiểu Ba
Các bài viết trên trang thể hiện cách nhìn riêng của tác giả, chưa phải quan điểm của Dự án nghiên cứu và phân tích Quốc tế.
Mọi góp ý, liên hệ xin gửi về: Lê Hồng Hiệp,
Search for: tìm kiếm
Nghe podcast NCQT
Nghien cuu Quoc te
Kênh Podcast thừa nhận của Dự án nghiên cứu và phân tích Quốc tế (http://nghiencuuquocte.org/), dành cho các thính giả ân cần về các vấn đề thời sự quốc tế.
Câu thành ngữ yêu ước mọi bạn phải hy sinh tất cả đã phản nghịch ánh hoàn cảnh khó khăn lúc này ở Trung Quốc.
This entry was posted on mon Mười nhì 2, 2016, in lịch sử dân tộc thế giới phương Tây và tagged biện pháp mạng Pháp, bí quyết mạng Pháp 1789, công xã paris, cùng hòa, phạm văn tuấn. Bookmark the permalink.1 bình luậnTennis & the French Revolution, Jacques”‘Louis David
Phạm Văn Tuấn
Trong khoảng thời hạn từ năm 1760 cho tới năm 1840, vai trò của nước pháp trên thế giới rất quan lại trọng. Nếu không tồn tại sự can thiệp quân sự chiến lược của tín đồ Pháp tại Bắc Mỹ, bạn Mỹ chưa cứng cáp đã giành được Độc Lập và thoải mái từ fan Anh để rồi cấu hình thiết lập nên một quốc gia mới, các định chế mới. Ảnh hưởng của tín đồ Pháp đã tới những xứ Ái Nhĩ Lan (Ireland), ba Lan, Hòa Lan, Ý và nhiều miền đất khác. Nước Pháp sẽ là trung trọng điểm của các phong trào trí thức trong nạm kỷ 18. Khoa Học của nước pháp đã đứng vị trí số 1 Thế Giới. Những sách học, báo chí, tạp chí… viết về văn hóa và chính Trị bởi tiếng Pháp được những nhà trí thức nằm trong nhiều tổ quốc tìm hiểu và những ý tưởng, sáng kiến, phát minh sáng tạo của bạn Pháp được những dân tộc khác trên quả đât theo dõi và bắt chước. Giờ Pháp đã là 1 trong ngôn ngữ quốc tế, dùng cho các nhà trí thức với giới quý tộc của nhiều quốc gia.
Nước Pháp với dân sinh 24 triệu người vào vào giữa thế kỷ 18, là một trong miền đất phong phú nhất cùng đông dân độc nhất dưới quyền một cơ quan chính phủ trung ương trong những khi vào thời hạn này, nước Đức còn bị phân chia rẽ, nước Nga bất cập định và số lượng dân sinh của toàn quốc Anh với Tô phương pháp Lan cùng lại mới được 10 triệu người. Tp Paris tuy nhỏ tuổi hơn so với thành phố London về diện tích nhưng lại rộng gấp hai lần các thành phố Vienna với Amsterdam. Chi phí vàng của pháp được giữ hành khắp châu Âu và chỉ chiếm một nửa con số ngoại tệ giao dịch, với số lượng sản phẩm xuất cảng của pháp qua các nước không giống của châu Âu đã lớn hơn số số lượng sản phẩm của nước Anh. Tuy nhiên trong hoàn cảnh phát triển với tác động rộng phệ như vậy, cuộc phương pháp Mạng Pháp đang bùng nổ, làm rung hễ cả châu Âu, đang lật đổ cơ chế cũ bằng một máy “xã hội mới” và là 1 trong khuôn mẫu mã mà các phong trào cách mạng sau đây hướng vào, coi cuộc giải pháp Mang Pháp năm 1789 là một trong cách mạng đi trước.
1- tại sao xa của cuộc giải pháp Mạng Pháp.
Louis XIV cỡi ngựaChế độ siêng chế sáng suốt (enlightened despotism) có thể được dẫn chứng bằng đường lối thống trị của Vua Louis 14 tại nước Pháp hay của Đại Đế Peter trên nước Nga. Vào thời đại chuyên chế này, những nhà giai cấp đã khai quang các vùng đất sình lầy, mở mang đường lộ, xây dựng mong cống, đề ra luật lệ, dẹp bớt các quyền tự trị địa phương, số lượng giới hạn tính độc lập của nhà thời thánh và giới quý tộc đồng thời đào tạo thành một thế hệ viên chức ở trong quyền chính phủ nước nhà trung ương. đơn vị vua vào thời kỳ này đã mang tính chất ráng tục, ko tự nhận định rằng quyền hành là do “Thiên Mệnh” và chịu trách niệm ách thống trị thần dân cụ “Trời”. Nhà vua đã chứng thực quyền hành của chính bản thân mình do sự có ích của ngai rồng vàng so với xã hội cùng cũng do thế, Đại Đế Frederic đang tự call mình là “người công bộc số 1 của quốc gia” (the first servant of the state). Tính biện pháp của chính sách chuyên chế tốt nhất đã biểu lộ rõ tại các nước Pháp, Áo, Phổ, Nga, Tây Ban Nha, Đan Mạch với Anh…
Tại nước Pháp, sự siêng chế sáng suốt ở trong phòng vua đã gặp gỡ thất bại. Vua Louis 15 lên ngai xoàn năm 1715 cùng trị bởi tới năm 1774, đang sống trong cung điện Versailles tráng lệ và không vồ cập tới những vấn đề ảnh hưởng của đất nước. Nền quân công ty của nước Pháp chạm chán nhiều khó khăn, tốt nhất là trong phương pháp thu thuế. Nhiều phần nguồn lợi của nước nhà do việc thu thuế cùng có một phần thuế do việc bán đi một vài đặc quyền. Trong các thứ thuế, quan trọng đặc biệt nhất là thuế đất (taille), kế tiếp là thuế muối bột (gabelle). Thông thường chỉ gồm giới nông dân bắt buộc nộp thuế đất cùng theo nguyên tắc, thuế khu đất được miễn trừ cho giới quý tộc, những viên chức tổ chức chính quyền và giới tứ sản, trong khi đó đơn vị thờ có tầm khoảng 5 % tới 10 % đất đai, cũng khá được miễn thuế bởi đã khuyến mãi đều đặn mang lại nhà vua các món quà, dù rằng những thứ quà này ít hơn loại thuế trực thu.
Mặc mặc dù nước Pháp là một nước nhà giàu gồm và nhiều chủng loại tài nguyên, nhưng mà về lâu dài, chính quyền Pháp trở nên nghèo nàn đi vì tầng lớp xã hội được thụ tận hưởng sự sung túc lại không hẳn trả thuế theo lợi tức của họ. Do áp lực đè nén chiến tranh, Vua Louis 14 đang bắt fan dân Pháp bắt buộc đóng thuế thân (poll tax) cùng thuế 10 % tính bên trên lợi tức, nhưng nhiều người đã tìm biện pháp trốn tránh những loại thuế này. Năm 1726, câu hỏi thu thuế cũng chạm chán thất bại vì bài toán trả thuế trực thu minh chứng người đóng góp thuế thuộc đẳng cấp và sang trọng thấp kém (inferior status) trong làng hội. Những nhà quý tộc, giới tu sĩ, giới tư sản cũng phản đối câu hỏi đóng thuế vì chưng họ không tồn tại trách nhiệm và không tồn tại quyền kiểm soát chính trị hay hành chánh đối với xã hội mà người ta đang sinh sống. Họ yên cầu nhà vua buộc phải tôn trọng chế độ là không có thuế nếu không có thay mặt đại diện của những tầng lớp dân chúng.
Tới thập niên 1740, vì chưng phí tổn chiến tranh của pháp quá cao, một một số loại thuế bắt đầu lại được phát hành theo đó, mọi chiến phẩm từ mọi gia tài phải chịu thuế 5 %: khu đất đai, đầu tư thương mại và những quyền lợi khác. Không người nào được miễn thuế cả, cho dù thuộc tầng lớp làng mạc hội nào, cho dù trước kia đã làm được miễn thuế rồi… mà lại trên thực tế, loại thuế 5 % này chỉ được tấn công vào khu đất đai.
Khi chính quyền Pháp thời kia tăng thuế, tiếng phản đối kinh hoàng đã nổi lên từ bỏ Nghị Viện Paris, từ những nghị viện 11 tỉnh, tự miền Brittany và từ giáo hội. Tất cả các tổ chức triển khai này đã táo tợn hơn thời trước. Những người phản đối chính quyền trung ương Pháp đang viện dẫn các tiếng nói của Montesquieu (1689-1755). Trong công trình “Tinh Thần cơ chế Pháp” (the Spirit of the Laws) xuất bản năm 1748, ông Montesquieu sẽ làm cải cách và phát triển hai ý tưởng chính. Ý tưởng trước tiên cho rằng các hiệ tượng chính quyền biến đổi tùy theo khí hậu cùng hoàn cảnh, ví dụ như thể chế chuyên chế (despotism) chỉ thích phù hợp với loại đế quốc to lớn tại miền khí hậu nóng và cơ chế dân chủ chỉ có lợi tại các tổ quốc thành phố bé dại bé (small city-states). Ý tưởng thiết bị hai nhắm vào sự độc đoán nằm trong vương quyền (royal absolutism) của nước Pháp.
Montesquieu đã tin tưởng rằng cần phải có sự phân loại và cân bằng quyền lực (the separation và balance of power) giữa công ty Vua và những cơ chế trung gian, chẳng hạn như các nghị viện, giới quý tộc, giới tu sĩ hay nhà thờ. Triết gia Montesquieu đã và đang khâm phục những thể chế chủ yếu trị của nước Anh theo đó có sự đoàn kết giữa vương quyền, giới quý tộc cùng nền dân nhà (monarchy, aristocracy and democracy) thể hiện bởi nhà Vua, những nhà quý tộc và các viện dân cử. Lý thuyết về sự phân quyền giữa Lập Pháp, Hành Pháp và tứ Pháp của Montesquieu đã ảnh hưởng rất mạnh mẽ tới những người Mỹ khiến cho các đơn vị lập quốc Bắc Mỹ viết ra bản Hiến Pháp Hoa Kỳ năm 1787.
Thời đó, những nghị viện của pháp đã cưng cửng quyết cho rằng việc tăng thuế là vi hiến (unconstitutional) và phạm luật vào các tự do lịch sử của họ (historic liberties). Sau khá nhiều tranh chấp, Vua Louis 15 đành yêu cầu xếp vấn đề tăng thuế sang một bên. Nhưng lại khi cuộc chiến tranh 7 năm (1756-1763) chấm dứt, vương quyền của pháp lại muốn bức tốc việc tập trung quyền lực tối cao vào trung ương nên đã đưa ra quyết định hủy bỏ những nghị viện vì đó là các lực lượng chủ yếu trị phòng đối. Vì mục đích này, vào khoảng thời gian 1768, Vua Louis 15 đã bổ nhiệm ông Maupeou làm thủ tướng nhằm giải tán những nghị viện cũ đồng thời tùy chỉnh thiết lập ra các nghị viện mới thay thế. Nhân viên của các hội đồng bắt đầu này là những viên chức được bổ nhiệm, ăn uống lương, không được bỏ phiếu chống đối các đạo luật của bao gồm quyền, có tính đồng bộ trên toàn nước Pháp cùng một dự tính của những hội đồng này là vẫn đánh thuế vào những tầng lớp làng hội đang được ưu đãi hay miễn thuế trước kia.
Năm 1774, Vua Louis 15 qua đời, nối ngôi là tín đồ cháu tức Vua Louis 16 mới 20 tuổi, một bạn vụng về cùng nhút nhát, yêu quý cưỡi ngựa, săn bắn và làm các ổ khóa. Khuyết điểm trong phòng vua trẻ em này là tính vị dự, sẵn sàng chuẩn bị nghe lời các cố vấn và khi bao hàm lời khuyên sáng suốt, mọi câu hỏi đều xuất sắc đẹp mà lại khi nhà vua gặp mặt các lời khuyên răn thiển cận, kết quả là những nguy nan cho chủ yếu mạng sống của phòng vua.
Việc tăng thuế của ông Maupeou và các người hợp tác với ông cũng đã chạm chán chống đối, những nơi cáo giác ông là người thừa hành của một chế độ chuyên chế và họ đòi hỏi phải lập lại Nghị Viện Paris và những nghị viện cũ. Vua Louis 16 vì bởi dự, đã sai bảo giải nhiệm ông Maupeou và có tác dụng phục hồi những nghị viện cũ. Thực ra, chính các nghị viện cũ này đã chống trở những cải cách, đang là cứ điểm của giới quý tộc và các người hưởng đặc quyền trong những thập niên.
Cũng vào thời điểm năm 1774, Vua Louis 16 ra đời một bộ cải cách, mở màn là ông Jacques Turgot. Đây là 1 nhà triết học và cũng là một nhà kẻ thống trị có gớm nghiệm. Lúc lên ráng quyền, ông Turgot đang tìm phương pháp dẹp bỏ những phường thợ thủ công bằng tay (guilds) vì những loại nghiệp đoàn này đã thu được sự độc quyền ưu đãi tại các thành thị. Ông Turgot cũng chất nhận được ngành nội thương về ngũ cốc được tự do hơn với tìm bí quyết hủy bỏ loại tạp dịch phải (corvée) theo đó mọi công dân phải sửa chữa đường lộ vào vài ngày mỗi năm và thay thế bằng tiền đánh thuế lên từng đầu bạn dân thuộc mọi giai cấp. Trước chương trình cải cách này, Nghị Viện Paris được sự ủng hộ của các thành phố khác với nhà thờ, đang phản đối ông Turgot dữ dội, khiến cho ông ta yêu cầu từ chức vào khoảng thời gian 1776. Câu hỏi canh tân như vậy đã bất thành.
Năm 1778, nước Pháp giao chiến với nước Anh. Các đòi hỏi lại tái diễn: những phí tổn bởi chiến tranh, các món nợ, những dự án tiến công thuế, các chống đối từ những nghị viện cùng từ các thành phần của dân chúng… và tác dụng là vào thập niên 1780, cuộc biện pháp Mạng đang bùng nổ.
2- Ba ách thống trị trong chế độ cũ của nước Pháp.
Thể chế bao gồm trị của pháp trước cuộc biện pháp Mạng năm 1789 vừa mang tính quý tộc, vừa bao gồm tính phong kiến. Năm 1302, bởi vì sự kháng đối Giáo Hoàng và vị cần tới sự ủng hộ của tương đối nhiều tầng phần bên trong dân chúng, Vua Philip IV của nước pháp đã kêu gọi các đại biểu của thôn hội Pháp đứng vào vào 3 thống trị (estates) và mỗi cá nhân dân ở trong về một trong các ba giai cấp này. ách thống trị thứ độc nhất là giới tu sĩ, giới quý tộc thuộc giai cấp thứ nhì còn kẻ thống trị thứ bố gồm những người dân còn lại, từ các nhà buôn giàu có, các nhà trí thức tới lớp dân cày nghèo hèn và giới người công nhân thành thị. Quyền lợi pháp luật cùng uy tín cá nhân của một công dân tùy ở trong vào loại ách thống trị của tín đồ công dân đó trong những lúc trên thực tế, tài sản, những sinh hoạt tiếp tế cùng ảnh hưởng xã hội, bao gồm trị, đã không tương xứng với sự phân loại giai cấp kể trên.
Giai cấp trước tiên của nước Pháp thời chính là giới tu sĩ. Địa vị và các điều kiện ưu đãi của nhà Thờ đã là một trong những trong các vì sao chính gây nên cuộc phương pháp mạng. Những vị giám mục thời này thường đóng những vai trò đặc trưng trong công quyền và thánh địa Thiên Chúa Giáo cũng đã thu thuế trên các thành phầm thu hoạch được từ gần như đất đai sở hữu. Vào các năm ngoái cuộc phương pháp Mạng 1789, có vào mức 100,000 tu sĩ Catholic bên trên nước Pháp, với nhà thờ, ngôi trường học, các tu viện và các cơ sở tôn giáo khác đã chiếm hữu từ 5 % cho tới 10 % khu đất đai nước ta với gia sản tập trung không đều, đa số dồn vào những giám mục cao cấp.
Giới quý tộc là ách thống trị thứ hai, có vào thời gian 400,000 người kể cả đàn bà và trẻ em em. Họ giữ chọn lọc tại những cơ quan thời thượng của chủ yếu phủ, những tổ chức quân đội cùng nghị viện. Với giới tu sĩ, những nhà quý tộc đã ngăn trở việc thu thuế và lo tra cứu cách kiểm soát điều hành các chế độ quốc gia.
Trong những năm từ bỏ 1713 cho tới 1789, nền nước ngoài thương của nước pháp đã tạo thêm gấp 5 lần đề xuất cũng làm gia tăng giới yêu quý nhân với viên chức của thiết yếu phủ. Chúng ta là nguyên tố của giai cấp tư sản, một tờ người từ từ trở đề xuất giàu có, đông nghịt hơn với cũng tự tin hơn, tuy thế họ cũng bất mãn so với các ưu đãi, những đặc quyền, các kiêu ngạo…của giới tu sĩ cùng giới quý tộc. Do càng ngày càng trở nên giàu sang hơn, giới bốn sản đã cảm thấy bị tẩy chay trong việc gật đầu vào những chức vụ của thiết yếu quyền, trong số vai trò với danh dự của thôn hội là đa số thứ thường giành cho giới quý tộc. Cuộc biện pháp mạng đang xẩy ra là do sự xung tự dưng giữa nhị tầng lớp xóm hội sẽ đi lên: giới quý tộc với giới tứ sản.
Dưới tận thuộc trong buôn bản hội là lớp fan bình dân, sống bằng tiền lương lao động, chúng ta là các nông dân, các thợ thủ công, các công nhân đơn vị máy… Họ vẫn sống nhờ chào bán sức lao cồn và thành phầm trên những loại thị trường và chủ yếu họ đang đóng một vai trò quan trọng đặc biệt trong cuộc phương pháp mạng.
Nước Pháp vào rứa kỷ 18 bao gồm 4 phần 5 dân chúng là nông dân. Đây chưa phải là lớp tín đồ “nông nô” như tại nước Nga. Chúng ta canh tác trên mảnh đất nền của họ, hoặc trên đất thuê rồi nộp cống phẩm thu hoạch mang đến chủ đất. Tuy thế vào thời đó vẫn còn một trong những đặc tính của thời đại phong loài kiến với những thái ấp (manor) có những nhà quý tộc làm cho chủ. Những người này có đặc quyền “săn bắn” (banalité) hay duy trì các nhỏ mồi săn trên khu đất đai của chính mình và của những nông dân khác. Các nhà quý tộc lại có những độc quyền về các nhà trang bị xay lúa, các nhà trang bị ép rượu, những lò bánh mì…, có uy quyền về tòa án, về chính quyền địa phương và gồm quyền thu một số trong những lệ mức giá và tiền phạt.
Vào thời kỳ trước cuộc cách mạng, giới nông dân chiếm vào khoảng 2/5 khu đất đai, giới bốn sản trên 1/5, thánh địa có bên dưới 1/10, số còn sót lại là đất công tất cả cả đất hoang hay những vùng sình lầy, các vùng đất không khai phá. Với khối hệ thống đất đai khá tinh vi như thế, lại không có hàng rào phòng cách, phân chia những mảnh đất, không có cách ấn định các quyền hạn và quyền lợi về khu đất đai, cuộc cách mạng chính vì vậy là một thời cơ để làm chuyển đổi các chế độ lệ về tài sản (the law of property) cùng quy định các định chế về quyền bốn hữu trên các mảnh đất, sệt biệt có ích cho giới tứ sản và giới nông dân tất cả đất.
Giới tứ sản thời trước Cách Mạng Pháp cũng là lớp tín đồ sở hữu các hàng hóa, các cơ sở sản xuất, các các bước thương mại, họ từ từ trở nên giàu có hơn trong khi giới quý tộc phải đương đầu với đồ gia dụng giá gia tăng, với khoảng sống lên cao nên sẽ tìm cách tăng thuế, làm khó khăn khăn các hợp đồng thuê đất, các dàn xếp về trả nợ hoa màu của giới nông dân. Người nông dân trực tiếp canh tác trên mảnh đất đã cuồng nộ vì các bất công ghê tế, buôn bản hội cũng như chính trị, bọn họ cảm thấy thiết yếu họ new là người thống trị miếng khu đất canh tác, chủ yếu họ đã biết thành áp bức và bóc tách lột. Chuột rất có thể phá hủy hoa màu, chim ý trung nhân câu thường ăn uống lúa của họ nhưng nông dân không được quyền thịt chuột, thịt chim… vì những loại này được bảo vệ để những nhà quý tộc săn bắn. Các đoàn thợ săn cũng dẫm nát hoa màu sắc của nông dân mà người dân lành không có quyền khiếu nại hay đòi bồi thường. Bổn phận của mình là nên đóng thuế cho nhà Vua, nhà thờ và các nhà quý tộc. Tất cả bổn phận của người nhà nông càng trở đề nghị vô lý khi tín đồ dân đã bắt đầu hiểu được những định biện pháp về lẽ phải, khi các nhà văn của thời đại đó đã đề cập tới các tư tưởng mới về vô tư và như thế đã góp thêm vào câu hỏi khuấy động các bất mãn.
Nước Pháp vào nạm kỷ 18 vẫn là một quốc gia có tổ chức chính quyền tập trung nên các điều kiện xã hội ví như bị dịch chuyển tại khiếp đô, đã ảnh hưởng tới cả nước. Phệ khoảng trước tiên của nước Pháp là do tài chính, và cũng bởi vì sự sụp đổ tài thiết yếu (financial collapse) của chính quyền mà cuộc giải pháp mạng đang tới một phương pháp nhanh chóng. Chính quyền Pháp thời kỳ đó đã chịu gánh nặng vị sự xa hoa, sự huy hoàng của Cung Điện Versailles. Cung điện rực rỡ tỏa nắng này đã được xây dựng theo ý tưởng của Vua Louis 14. Thuộc với các kiến trúc sư, những nhà điêu khắc, những nhà thiết trí vườn cảnh… có tài năng nhất thời bấy giờ, Vua Louis 14 đã ngân sách 65 triệu quan liêu tiền (livres)(so với chi phí tổn xây dựng một căn nhà thường thì là đôi mươi quan) trong hơn 40 năm để đổi thay Hoàng Cung Versailles thành một thọ đài rực rỡ tỏa nắng nhất của châu Âu. Những phòng kính và hiên chạy tráng lệ, các khu vườn thoáng rộng và trồng tỉa công phu… toàn bộ đã biểu thị sự sang trọng của nước Pháp với uy quyền bao la của đơn vị Vua. Cũng chính tại hoàng cung Versailles, các hầu tước, bá tước… đã thuộc nhau tham gia với nhà Vua vào những yến tiệc, các đoàn thượng khách xe ngựa lộng lẫy, đi vui chơi, đi săn bắn… với các loại áo quần sang trọng, với cách tiêu xài tổn phí phạn… toàn bộ những sang chảnh này đã có tác dụng phá sản thống trị quý tộc. Sự sang chảnh đó vẫn tiếp tục tới thời Vua Louis 16 và vợ Marie Antoinette, vốn bạn nước Áo, cũng đã túi tiền các món tiền cực kỳ lớn dấn thân quần áo, nữ giới trang và những giải trí khác để cho bà Hoàng này được gọi bằng biệt danh: bà thiếu hụt (Madame Deficit).
Ngoài bài toán tiêu xài chi phí của triều đình, việc duy trì các hoàng cung đã chỉ chiếm 5 phần trăm ngân quỹ quốc gia. Cơ quan ban ngành Pháp thời đó còn phải giá thành về các phí tổn chiến tranh, về việc duy trì quân đội và hải quân… Năm 1774, nước Pháp mắc nợ 93 triệu quan lại tiền (93 million livres) rồi chi phí nợ đất nước hàng năm tăng lên tới 300 triệu quan liêu tiền vào khoảng thời gian 1789 với tổng số nợ đã lên đến 4 tỉ quan tiền (4 billion livres). Món nợ lại càng trở đề xuất to mập do nước Pháp góp công giúp của vào trận đánh tranh giành độc lập của Hoa Kỳ.
Nợ nần của nước pháp càng tạo thêm do bài toán miễn thuế, do vấn đề trốn thuế của những người được ưu đãi, vì chưng sự phức tạp và thiếu tuyệt vời của hệ thống thu thuế làm cho các món chi phí thu được đã không được nộp khá đầy đủ vào ngân quỹ của đất nước. Mang đến nên tuy vậy nước Pháp là 1 trong những miền khu đất trù phú, ngân quỹ của nước pháp lại trống rỗng. đa số người phụ trách về ngân quỹ đó bao gồm cả Vua Louis 16, những ông John Law, Maupeou, Jacques Turgot… toàn bộ đã nhìn thấy rõ việc rất cần được đánh thuế vào các thống trị được ưu đãi.
Năm 1777, ông Jacques Necker được Vua Louis 16 bổ nhiệm làm Giám Đốc Tài Chính, đã từng đi theo con đường của những vị đi trước và cũng trở nên bãi nhiệm. Tiếp đến ông Necker, ông Calonne còn chuyển ra những biện pháp táo bạo hơn. Năm 1786, ông Calonne đã ý kiến đề xuất một sản phẩm công nghệ thuế bao quát đánh lên mọi chủ đất mà không có bất kì ai được miễn trừ, đề xuất việc giảm nhẹ thuế loại gián thu với hủy vứt thuế nội thương nhằm khuyến khích kinh tế tài chính sản xuất trong nước, đề nghị việc tịch thu một số trong những tài sản của nhà thờ, việc tùy chỉnh cấu hình các hội đồng địa phương trong những số ấy các giới tu sĩ, quý tộc, bốn sản với nông dân đều phải có đại diện. Trường hợp chương trình cách tân của ông Calonne này được thực hiện, các trở hổ thẹn tài thiết yếu đã có thể được giải quyết và xử lý và cuộc cách mạng đã không xẩy ra, dẫu vậy Nghị Viện Paris đã không chấp nhận các cách tân và các nhà quý tộc lại mong mỏi tham gia vào việc kiểm soát chính quyền. Bế tắc đã tới.
Xem thêm: Phạm vi nội dung nghiên cứu là gì, các bước làm bài nghiên cứu khoa học
Vua Louis 16 đành phải kho bãi nhiệm ông Calonne cùng chỉ định vị Tổng Giám Mục miền Toulouse là ông Lomenie de Brienne. Ông De Brienne có muốn xúc tiến một chương trình cách tân tương tự trải qua Nghị Viện Paris (the Parlement of Paris) và đã biết thành chính nghị viện này bác bỏ bỏ và cho rằng chỉ có Đại Hội Các ách thống trị (an Estates General) mới gồm quyền đồng ý về những thứ thuế mới. Vua Louis 16 với ông De Brienne ban sơ từ chối kiến nghị đó vì nhận định rằng Đại Hội đó sẽ bị chi phối vì giới quý tộc. Cũng giống như Vua Louis 15 và thủ tướng tá Maupeou, Vua Louis 16 và ông De Brienne không ưa các nghị viện mà mong muốn có một hệ thống tư pháp mới không gây tác động đến các chính sách của khu đất nước. Điều này đang dẫn tới sự phẫn nộ của giới quý tộc. Các nghị viên thành phố, các thống trị trong thị xã đang phản phòng lại, các sĩ quan liêu quân đội không đồng ý phục vụ, các nhà quý tộc tổ chức những nhóm chính trị… tổ chức chính quyền bị đưa đến cảnh trì trệ cùng với tiền ko mượn được, thuế ko thu được.
Ngày 5 mon 7 năm 1788, Vua Louis 16 hứa hẹn sẽ triệu tập một Đại Hội các ách thống trị vào mon 5 năm 1789. Các thống trị trong thôn hội Pháp khi đó sẽ tiến hành mời cho tới để thai ra những đại biểu và đưa danh sách những khiếu nại.
3- từ bỏ Đại Hội kẻ thống trị đến Cuộc giải pháp Mạng
Một chũm kỷ rưỡi trôi qua mà chưa có Đại Hội các giai cấp (Estates General) đề nghị Vua Louis 16 đã lôi kéo mọi bạn cùng nghiên cứu vấn đề về Đại Hội và viết ra các đề nghị nhằm Đại Hội sẽ tiến hành tổ chức trong những điều khiếu nại và hoàn cảnh mới. Sự việc này gây nên các cuộc bàn luận công cộng. Hàng trăm ngàn tờ truyền đơn xuất hiện, các người đòi hỏi ba ách thống trị phải họp tại ba nơi lẻ tẻ vì thống trị bình dân bao giờ cũng áp đảo. Tháng 9-1788, Nghị Viện Paris họp lại, đã quyết định rằng Đại Hội các giai cấp sẽ họp cùng sẽ bỏ thăm như đang xẩy ra vào thời điểm năm 1614.
Cũng qua Nghị Viện Paris, giới quý tộc mong muốn lấn át sự siêng chế ở trong nhà Vua. Họ đòi hỏi một chính quyền theo hiến pháp, yên cầu sự bảo đảm các tự do thoải mái cá nhân, sự tự do về ngôn luận cùng báo chí, sự phòng ngừa không xẩy ra bắt bớ và giam cầm tùy tiện. Một số trong những nhà quý tộc đã và đang tự nguyện từ bỏ các độc quyền về miễn thuế trong khi phần nhiều khác trông đợi tổ chức chính quyền tổ chức một cơ chế tối cao gồm 3 thành phần, một trong những phần thuộc giới quý tộc, phần sản phẩm công nghệ hai là giới tu sĩ mà lại cũng là quý tộc và phần thứ ba là giới bình dân. Tới thời điểm này, ách thống trị thứ cha (the Third Estate) gồm các luật sư, yêu mến nhân, công ty ngân hàng, chủ tiệm, thợ thủ công, công nhân và nông dân… lại không thích bị giới quý tộc kẻ thống trị về niềm tin lẫn vật dụng chất. Nền triết lý của thời kỳ Khai sáng (the Enlightment) rồi cuộc phương pháp Mạng trên Bắc Mỹ đã làm cho họ ko ưa và không tin tưởng giới quý tộc.
Một nhà văn fan Pháp là ông Hector St. John de Crèvecoeur, trong nội dung bài viết có thương hiệu là “Các bức thư của một dân cày Mỹ” (Letters of an American Farmer) đã đến mọi bạn thấy rằng vào lúc này, những người Mỹ đang tự cảm giác là hồ hết “con người” do họ đã làm được đối xử xứng đáng. Người thay mặt cho cuộc chiến tranh giành tự do của Bắc Mỹ tại nước Pháp chính là ông Benjamin Franklin, bạn đã được Quốc Hội Lục Địa (the Continental Congress) cử qua Paris để lo mọi việc cần thiết cho tổ quốc non trẻ con Hoa Kỳ. Các nhà triết học, các nhà trí thức tại những nơi họp khía cạnh (salon) của tp Paris đã cần kính nể ông Franklin do sự trí thức cùng đức tính giản dị và đơn giản của ông. Ông Franklin làm ra được các tuyệt hảo rất giỏi đẹp vào những nhân vật nổi tiếng quen biết của nước pháp như Voltaire, Condorcet, Helvetius, Turgot cùng các nhân đồ gia dụng khác, và hình hình ảnh giành lấy thoải mái của xứ Bắc Mỹ đối với chính sách áp bức đã khiến cho ông Turgot cần viết vào một bài văn câu ca tụng Benjamin Franklin: “Ông ta đã ăn trộm sấm chớp của Trời cao và cây vương trượng của những bạo chúa” (He stole thunder from the heavens & the scepter from tyrants).
Giấc mơ tự do của xứ Hoa Kỳ đã phía bên trong đầu óc của những giai tầng xã hội của nước Pháp, trong tư tưởng của ông Crèvecoeur vốn là một trong trong những nhân thiết bị sáng lập ra một nơi họp phương diện (salon) của thành phố Paris, trong những lời đánh giá cao Hầu tước đoạt De Lafayette sau khi đã từng ship hàng cuộc bí quyết Mạng Hoa Kỳ với trở về khu đất Pháp.
Vào tháng một năm 1789, linh mục Sieyès cũng tung ra một số trong những tập sách mỏng mang tên là “Giai cung cấp thứ bố là gì?” trong các số ấy có chào làng rằng giới quý tộc là ách thống trị vô dụng, không cần thiết và có thể bị loại bỏ, chỉ có giai cấp thứ cha là thành phần bổ ích cho xã hội với là bản thể của quốc gia. Chính vào thời gian này, bốn tưởng của Jean Jacques Rousseau trong tác phẩm “Khế Ước làng Hội” (the Social Contract) đang trở thành tư tưởng giải pháp mạng.
Năm 1762, J. J. Rousseau đang viết trong nhà cửa kể bên trên rằng “con tín đồ được sinh ra tự do nhưng đã trở nên xiềng xích ở khắp hầu như nơi” (Man is born không tính phí and everywhere he is in chains). Theo Rousseau, con bạn có các quyền thoải mái và tự nhiên nhưng đã bị tước đoạt vị xã hội có tổ chức. Các cá nhân có các nguyện vọng riêng biệt (individual will) dẫu vậy khi sống tầm thường trong một xã hội lại có nguyện vọng bình thường (general will). Mục đích của chính quyền là thực hiện nguyện vọng bình thường này cùng nhờ đó nền dân chủ thực sự được thi hành. Cách giải quyết của ông Rousseau thực chất chưa thỏa xứng đáng nhưng các vấn đề vì ông nêu ra, như tính từ Do, như nền Dân Chủ, hành động và áp chế của các nhóm đa số và thiểu số, vai trò của những đại biểu… đã kêu gọi cuộc cách mạng và những cách điều chỉnh xã hội.
Giai cung cấp thứ ba ban sơ đã cỗ vũ giới quý tộc để chống lại sự độc đoán của vương triều mà lại rồi nhì giới quý tộc và dân dã đã ghét nhau và nghi hoặc nhau. Sự xung đột này đã tạo nên các cải cách không thể thực hiện được và càng hâm nóng sức táo tợn cách mạng.
Đại Hội các kẻ thống trị đã hội họp vào ngày 5 tháng 5 năm 1789 trên Cung Điện Versailles. Kẻ thống trị thứ bố gồm những đại biểu đa số là những luật sư, vẫn không đồng ý lối bỏ phiếu mỗi ách thống trị một lá, phản nghịch đối câu hỏi họp riêng rẽ từng thống trị tại ba vị trí khác nhau và đòi hỏi tất cả các đại biểu bắt buộc được tập trung vào một nơi và bỏ thăm theo cá nhân, giải pháp bỏ phiếu này bổ ích cho ách thống trị thứ cha hơn vì nếu tính theo đầu người, số đại biểu của thống trị này bằng với số của hai kẻ thống trị kia nhập lại. Thuyệt vọng đã kéo dãn dài tới 6 tuần lễ.
Vua Louis 16 như vậy đã không còn kiểm rà được Đại Hội những giai cấp, công ty Vua cũng đang không đưa ra được một chương trình cải tân nào, không biểu hiện được uy quyền lãnh đạo sẵn có, ko thuyết phục được giới tư sản và giới dân gian về lòng trung thành sẵn tất cả của họ đối với nhà Vua, và đang không đứng về phe của giai cấp thứ bố để giảm bớt các độc quyền của giới quý tộc và giới tu sĩ. Trước việc thách đố của những người bình dân, Vua Louis 16 vẫn bối rối, trông cậy vào sự trợ lực của hiền thê Marie Antoinette, các bạn bè hoàng thân cùng một số các công ty quý tộc khác. Cuối cùng, Vua Louis 16 đã ra quyết định giải tán Đại Hội những giai cấp. Vào cuối tháng 6, 18 ngàn quân lính được gọi tới Cung Điện Versailles. Biến chuyển cố chính trị này đã chứng minh nhà Vua đứng về phe các nhà quý tộc.
4- Cuộc giải pháp Mạng bùng nổ.
Năm 1788, nước Pháp bị mất mùa. Năm 1789 cũng là 1 năm lạm phát. Nền ngoại thương đang không tạo thêm vì trận đánh tranh giành Độc Lập trên Bắc Mỹ đã được xử lý xong. Tiền lương của công nhân hạ xuống, nạn thất nghiệp tăng dần càng đẩy cao lên giá bán thực phẩm. Các xáo trộn lao rượu cồn đã xẩy ra tại những nơi. Hồi tháng 4 năm đó, những công nhân nổi loạn vẫn đốt phá một nhà máy sản xuất làm giấy còn tại nông thôn, các nông dân tuyên bố sẽ không còn đóng thuế cùng không nộp tô mang lại địa chủ. Nạn lân phá cũng có tác dụng giảm chiến phẩm của những nông dân và công nhân lương thiện. Sự bần hàn càng làm tăng lên các kẻ trộm cướp, các kẻ khuấy động. Những khủng hoảng thiết yếu trị đã trở thành các béo hoảng kinh tế tài chính và làng mạc hội.
Vào mon 7 năm 1789, giá chỉ bánh mì tăng nhiều hơn khi nào hết. Các thành phố tràn trề các kẻ ăn mày và những kẻ liều mạng. Tại tp Paris, tín đồ dân xao động vị tin binh lính ở trong nhà Vua đang tập trung về Cung Điện Versailles để tham gia mưu dẹp quăng quật Quốc Hội. Do tình trạng căng thẳng, mọi fan dân Paris đều ước ao võ trang để tự vệ. Ông chủ ngân hàng Laborde với con trai có chân vào Quốc Hội tại Versailles, đã là một trong trong số mọi người hỗ trợ ngân khoản để mua võ khí mang lại dân bọn chúng Paris. Những đám đông đã đi lục tìm võ khí tại những nhà kho và những tòa nhà chủ yếu phủ. Ngày 12 mon 7 trên các đường phố Paris, những đám đông đã đi được diễn hành cùng hô to khẩu hiệu “Bánh mì rẻ”, “hãy open nhà tù”, “Hãy võ trang mang đến nhân dân”…
Vào ngày 14 tháng 7, một đám rất nhiều dân chúng kéo tới ngục Bastille. Đây là 1 trong những lâu đài mà nhà Vua và các bộ trưởng vẫn tùy ý nhốt nhiều tín đồ dân trong tương đối nhiều thập niên. Do thực trạng căng thẳng, viên quản ngại đốc nhà ngục đã cho đặt các khẩu đại chưng tại các lỗ châu mai. Khi chỗ đông người dân bọn chúng Pháp kéo tới bên Ngục, họ đòi hỏi viên quản lí đốc nên dẹp bỏ các khẩu đại chưng và cung ứng cho họ một vài võ khí. Lời đòi hỏi đã trở nên từ chối, rồi do những hiểu lầm, đám đông dân chúng Pháp đã tấn công Ngục Bastille. 98 bạn bị chết vày súng ở bên phía trong nhà Ngục bắn ra. Với sự tiếp tay của một trong những binh bộ đội cùng với 5 khẩu đại bác, chỗ đông người dân bọn chúng đã phá cửa ngõ xông vào bên trong và giết bị tiêu diệt viên quản ngại đốc, một số trong những viên chức với binh lính, rồi dân bọn chúng phẫn nộ đã chặt đầu họ, gặm vào những giáo mác để đi diễn hành qua các đường phố. Khi được đưa tin việc phá huỷ Ngục Bastille, Vua Louis đã bắt buộc thốt lên câu: “Tại sao thế? Đây là 1 trong những cuộc nổi loạn tốt sao?”. Công ty Vua vẫn được vấn đáp bằng câu: “Không, thưa Ngài, đấy là một cuộc biện pháp Mạng”.
Hầu tước đoạt De LafayetteViệc phá lao tù Bastille đã cứu giúp vãn được Quốc Hội tại Versailles. Vua Louis 16 không biết phương pháp phải đối phó như thế nào nên đành phải đồng ý tình trạng của Paris, thừa nhận ủy ban của những công dân Paris như là một trong những chính phủ mới, cai quản thành phố đó. Tại Paris và các thành thị khác, những đội quân bốn sản hay đội quân giang sơn được thành lập để giữ riêng biệt tự. Hầu tước De Lafayette, fan vốn là “vị anh hùng của hai lục địa”, được cử ra điều khiển các lực lượng canh gác Paris. Để sử dụng làm huy hiệu, ông Lafayette đã kết hợp hai màu sắc đỏ và xanh của thành phố Paris với white color của giòng bọn họ Bourbon thành một biểu tượng ba màu sắc của cuộc phương pháp Mạng và từ đó đã thành lập và hoạt động lá cờ tam tài.
Biến thế tại Paris đã lan ra các thành phố khác cùng miền quê, địa điểm đây các nông dân đã tự võ trang, xông vào một số trong những nhà địa công ty và chủ trại để đốt phá các hồ sơ tàng trữ về chi phí nợ. Những nhà quý tộc bị giết, những người khác vứt chạy ra nước ngoài. Chính sách thái ấp (manorial regime) đã biết thành giới nông dân tiêu hủy.
Ngày 14 mon 7 năm 1789 là ngày Phá lao tù Bastille được xem là ngày khởi đầu của cuộc bí quyết Mạng Pháp, tuy thế các hành động cách mạng còn kéo dãn dài trong 10 năm, cho tới khi Napoléon lên nắm quyền lực tối cao vào năm 1899. Thời gian này hoàn toàn có thể được chia một cách dễ dàng thành 4 giai đoạn: (a) từ bỏ 1789 tới 1792, gồm nền quân nhà lập hiến trong số ấy giới bốn sản (the bourgeoisie) áp đảo, (b) từ 1792 tới 1793, đảng Girondin đã vận động mạnh mẽ, (c) thời kỳ khủng tía (Reign of Terror) của giới tư sản cấp thấp và giới lao động kéo dài trong 2 năm 1793-94, và sau cuối là (d) thời kỳ phục hồi quyền lực tối cao của kẻ thống trị tư sản.
Cũng trong quy trình 10 năm kể trên, giới quý tộc muốn quay trở lại các độc quyền ưu đãi về thiết yếu trị và kinh tế, giới tứ sản mong mỏi có thêm quyền lực chính trị, thêm sự có ích về cai trị và bình đẳng xã hội, giới dân cày muốn ngừng việc nạp tô phong kiến, giảm nhẹ thuế má, gồm thêm khu đất đai canh tác, với giới lao hễ thành thị ước ao muốn đảm bảo về công việc làm ăn kèm với hoa màu rẻ chi phí hơn.
Trong cuộc phương pháp Mạng Pháp, không có ách thống trị nào khắc chế được thiết yếu quyền. Các chương trình đổi mới tiếp diễn nhau, xen vào là các tranh giành cá nhân, các yếu tố như yêu quý bạo động và lớn bố, căng thẳng mệt mỏi vì chiến tranh, lòng ái quốc và tự hào quốc gia… toàn bộ đã miêu tả qua các cuộc tranh đấu đồ vật chất, nhưng có lẽ rằng các nhân tố được đề cao trong cuộc bí quyết Mạng là việc làm giảm bớt quyền lực của Quốc Gia, làm tăng lên Tự bởi và Bình Đẳng cá nhân với nét tính chất từ sứ mệnh áp đảo của group các nhà thiết yếu trị kiểm soát và điều hành Paris. Bao gồm những nhân vật dụng này đã lý giải trào lưu của cuộc phương pháp Mạng Pháp
II – Cuộc bí quyết Mạng Pháp cùng Robespierre
1- Các cải cách của Quốc Hội.
Ngày 17 mon 6 năm 1789, giai cấp thứ cha tự nhấn mình là Quốc Hội (the National Assembly, l’Assemblée nationale) cùng sau bản “Lời thề tại sảnh Đánh Banh” (le serment du Jeu de Paume), những đại biểu của kẻ thống trị thứ tía thề rằng sẽ không còn giải tán cho đến khi nào viết dứt một phiên bản Hiến Pháp (constitution). Đây cũng chính là một hành vi “cách mạng” đòi hỏi tự do quốc gia vào tay một tổ người trường đoản cú trước kia không tồn tại thẩm quyền pháp lý.
Sau phát triển thành cố phá lao tù Bastille vào trong ngày 14/7, Quốc Hội đầu tiên này đã làm các quá trình để vừa lòng các đòi hỏi của giới nông dân. Một nhóm nhỏ dại các đại biểu trong Quốc Hội sẽ chọn một buổi họp ban đêm, khi ấy nhiều đại biểu khác sẽ vắng mặt: đó là đêm tối mồng 4 mon 8. Đêm này đánh dấu sự bước đầu của niềm tin bình đẳng. Vị sự xếp để trước, một số trong những nhà quý tộc cung cấp tiến đang đứng lên, tuyên tía từ bỏ độc quyền bắt dân đề xuất dùng cối xay, lò đốt của lãnh chúa và nên nộp thuế (banalité), từ bỏ bỏ những quyền lợi tại các tòa án thái ấp, các độc quyền phong kiến cùng lãnh chúa. Toàn bộ các hình thức bầy tớ cá nhân đầy đủ bị tuyên ba bãi bỏ. đa số ưu tiên về miễn thuế với các độc quyền khác bị chấm dứt. Các nông dân sẽ thống trị đất đai và sẽ trả bồi thường cho chủ đất là giới quý tộc và bốn sản nhiều có. Như vậy, nhờ tất cả cách mạng, giới nông dân vẫn thoát khỏi các bổn phận đối với chủ khu đất địa phương với sau đó, bọn họ còn không trả bồi thường cho những chủ đất khiến cho về sau, vào khoảng thời gian 1793, trong một quá trình cấp tiến của thời kỳ phương pháp mạng, bài toán đòi trả đền bù kể trên đã làm được nhắc lại.
Quốc Hội thứ nhất của nước Pháp đã tuyên tía vào ban đêm mồng 4 mon 8 rõ ràng rằng “chế độ phong kiến bị bãi bỏ” đồng thời đặt ra các nguyên tắc dùng mang đến nền lẻ tẻ tự mới. Ngày 26 mon 8, Quốc Hội này lại ra “Bản Tuyên ngôn các Quyền Lợi của Con bạn và Công Dân” (the Declaration of the Rights of Man và Citizen) với các điểm chủ yếu như sau:(1) Mọi bạn đều được sinh ra bình đẳng cùng với các quyền lợi bởi nhau.(2) hầu hết công dân gồm quyền bầu những đại biểu để làm ra luật pháp pháp.(3) Mọi người được tự do thoải mái nói, viết, giỏi in ra những ý kiến miễn là người đó không lạm dụng độc quyền này.(4) Số tiền thuế nhưng một fan phải đóng sẽ được căn cứ vào con số tài sản mà fan đó có.
bạn dạng Tuyên ngôn Nhân quyền (nguyên văn) năm 1789 này chứng thực các bề ngoài của một non sông mới, quyền công dân bình đẳng và hòa bình tập thể của nhân dân. Điều I của bản Tuyên Ngôn viết rằng “Con bạn được sinh ra thoải mái và Bình Đẳng về những Quyền Lợi” (Men are born và remain không tính tiền and equal in rights). Các quyền lợi thoải mái và tự nhiên của con fan là “tự do, có tài sản, được an toàn và phòng lai những áp bức” (liberty, property, security and resistance lớn oppression). Cũng từ dịp này, tự do tư tưởng và tôn giáo được bảo đảm. Tự do được khái niệm là gồm quyền làm mọi công việc mà ko tổn hại đến những người khác và lao lý phải công bằng với mọi tín đồ và là biểu thị của nguyện vọng chung, được phần đông công dân hay những đại biểu làm ra.
tư tưởng Bình Đẳng của thời kỳ bí quyết mạng ban sơ như vậy đã trở nên thay chũm bằng chiều hướng Tự Do, một thứ nghĩa vụ và quyền lợi linh thiêng và cấp thiết bị xâm phạm. Từ nay, không một ai bị bắt bớ tuyệt trừng phạt quanh đó do lao lý Pháp, mọi người dân có quyền làm các công vụ nếu như hội đủ các điều kiện đòi hỏi. Chỉ có nước nhà có tự do tối thượng và các viên chức chính phủ cùng những lực lượng quân sự hành động vì Quốc Gia. Quyền lực của chính phủ phải được phân chia cho các ban ngành và các công chức phải có hành vi tốt tại những nhiệm sở. Giang sơn vì các mục đích chung và theo hình thức pháp, có thể tịch thu gia tài của một số cá nhân nhưng đề nghị hành động công bằng và thích hợp pháp, trong khi thuế vụ rất có thể được gia tăng một cách hợp lý.
bạn dạng Tuyên Ngôn các quyền lợi của Con fan và Công Dân được coi là một hiến chương về nền Dân Chủ, đã làm được in thành hàng vạn tờ truyền đơn, tập sách mỏng và sách học, được đọc béo tại các nơi công cộng, được đóng góp khung treo tường với đã trở đề xuất tập sách “giáo lý” của cuộc bí quyết Mạng Pháp. Lúc được dịch sang những ngôn ngữ khác, bạn dạng Tuyên Ngôn này đã lan truyền thứ tự do thoải mái tư tưởng ra khắp châu Âu, và sự tôn vinh cuộc cách Mạng Pháp bởi vì Thomas Paine kể qua cuốn sách “Các quyền lợi và nghĩa vụ của bé Người” (the Rights of Man) xuất phiên bản năm 1791, đã tác động tới những xứ nói tiếng Anh.
Thomas Paine (1737-1809) là người liên hệ cuộc cách Mạng Hoa Kỳ. Hồi tháng 1 năm 1776, những thuộc địa châu mĩ còn đang phân chia rẽ về bài toán tuyên bố độc lập khỏi nước Anh. Một số người yên cầu Quốc Hội Lục Địa phải hành vi chống lại việc bóc tách ra khỏi chủng loại quốc Anh. Hàng chục ngàn người không giống còn vày dự. Ngày 10 tháng một năm đó, Paine cho phổ cập một tập sách mỏng mang tên là “Lương Tri” (Common Sense). Để đoàn kết lại các người còn đang bị nao núng tinh thần, Thomas Paine đã viết rằng: “Nàng trường đoản cú Do hiện nay đang bị săn kiếm tìm ở mọi địa cầu. Châu Á và châu Phi đã trục xuất nữ giới và vương quốc anh đang bảo thanh nữ phải ra đi. Ôi, hãy dìm vào kẻ trốn chạy đó cùng hãy chuẩn bị đúng thời điểm sự ghen nạn giành riêng cho nhân loại”. Những người ở trong địa châu mĩ đã gọi được lời lôi kéo này và chủ yếu ông George Washington đang nói rằng lời đó đã chuyển sự nghi hoặc thành lòng quyết chổ chính giữa về nền Độc Lập.
Do chạm chán Benjamin Franklin trên London với được thư ra mắt của ông Franklin, Thomas Paine đã xuống tầu qua Bắc Mỹ, tới Philadelphia có tác dụng phó chỉnh sửa cho tạp chí Pennsylvania. Trong thời gian này ông sẽ cho thông dụng nhiều nội dung bài viết và bài bác thơ, dưới ẩn danh và những biệt hiệu. 1 trong các các bài viết đã bài bác chế độ nô lệ.
Thomas Paine đựơc giao cho một chức vụ vào Quốc hội Lục Địa rồi vày tiết lộ một số trong những tin tức bí mật, ông bị bắt buộc từ chức vào thời điểm năm 1779, tiếp nối lại được chỉ định làm thư cam kết cho Quốc Hội của miền Pennsylvania. Trong thời gian này, ông đã dùng 1 phần tiền nhuận bút để giúp đỡ đỡ những người bộ đội thiếu thốn.
Danh tự “quyền lợi của con Người” bởi vì Thomas Paine nêu ra đã là các ý tưởng phát minh cách mạng. Con người ở đây mang ý nghĩa sâu sắc trừu tượng, không chỉ có rõ một quốc tịch, giòng như thể hay giới tính nào. “Con Người” là danh từ bỏ chỉ quả đât nói chung và không có ý định áp dụng cho phái nam giới. Tuy nhiên vào thời đại đó, người ta mới ở trình độ chuyên môn cho rằng fan nam mới có quyền bỏ phiếu và giữ những chức vụ dân cử, hưởng các đặc quyền về giáo dục, tài sản, lý lẽ gia đình… Ít người đã bất đồng quan điểm sự bình đẳng về pháp luật giữa hai phái tính. Tuy thế, Olympe de Gouges là 1 trong nữ văn sĩ chăm viết về kịch trường cũng đã cho xuất bạn dạng một cuốn sách có tên là “Các quyền lợi của Phụ Nữ” (the Rights of Woman) trong số đó bà Gouges đã áp dụng toàn bộ 17 điều của “Bản Tuyên Ngôn” vào quyền lợi và nghĩa vụ của thanh nữ kể cả nền giáo dục, vấn đề ly dị trong một số trong những trường hợp, việc kiểm soát điều hành tài sản trong hôn nhân và câu hỏi làm các công vụ.
trên nước Anh cũng có cô Mary Wollstonecraft cho xuất bạn dạng cuốn sách vào khoảng thời gian 1792 mang tên là “Bào chữa cho những quyền lợi của Phụ Nữ” (Vindication of the Rights of Woman) trong số đó cho rằng người đàn bà phải tất cả nhiều thời cơ hơn, tối thiểu là về phạm vị giáo dục. Và trong các nhà tứ tưởng cung cấp tiến thời kia chỉ bao gồm Hầu tước đoạt Condorcet vào thời điểm năm 1790 biện hộ cho việc bình đẳng về pháp luật giữa hai đấng mày râu và nữ với vật phẩm “Về sự gật đầu đồng ý Phụ nàng có các Quyền Công Dân” (On the Admission of Women to the Rights of Citizenship).
Sau phiên bản Tuyên Ngôn về các Quyền Lợi của con Người, nhóm chỉ huy cuộc phương pháp Mạng Pháp đã chia rẽ. Một số trong những nhân vật ước ao nhà Vua nước Pháp gồm quyền tủ quyết táo tợn và tất cả hai Viện lập pháp như tại vương quốc anh trong khi một số nhà “ái quốc” lại mong muốn chỉ có một Viện lập pháp với quyền hành trong phòng Vua tạm thời bị trì hoãn. Những nhà ái quốc đã nghi vấn giới quý tộc sẽ đổi mới một sức khỏe tập thể tại viện cao cấp, họ lo lắng nhà Vua phối phù hợp với các đơn vị quý tộc trong bài toán dùng quyền bao phủ quyết. Vào tầm này, Vua Louis XVI cũng lần khần chấp thuận những quyết định của bạn dạng Tuyên Ngôn về các Quyền Lợi của con Người trong lúc đó, một fan em của phòng Vua là bá tước Artois đang chạy ra khỏi nước, cùng một vài nhà quý tộc khác đã vận động các chính lấp của châu Âu chống lại cuộc biện pháp Mạng. Hai team “bảo thủ” và “ái quốc” vì thế đã không chịu đựng nhượng bộ lẫn nhau.
Versailles 1789Ngày 4 mon 10, một đám đông phụ nữ và những binh lính giải pháp mạng vẫn theo quân cảnh vệ Paris (the Paris national guard) tiến tự Paris tới Cung Điện Versailles. Họ đang vây thọ đài, yên cầu Vua Louis XVI đề xuất mang mái ấm gia đình về Paris nhằm họ canh chừng. Quốc Hội cũng dịch rời về Paris cùng chịu tác động của các thành phần cấp tiến. Chính vì vậy đề nghị về chính sách hai Viện cùng với quyền tủ quyết trong phòng Vua đã biết thành dẹp bỏ. Những người cổ hủ trong Quốc Hội từ nay trở nên thất vọng trước những vấn đề tổ chức lập hiến dù cho họ đã ký kết tên vào bản “Lời Thề của sảnh Đánh Banh”. Họ sẽ trốn dần ra khỏi nước, khiến cho một sức mạnh phản giải pháp mạng.
những người dân còn lại ban đầu tổ chức thành những nhóm, quan trọng đặc biệt nhất là Câu Lạc bộ Jacobin. Team này vốn là Câu Lạc bộ Breton, được ra đời vào năm 1789 với những hội viên là đại biểu của miền Brittany tại Quốc Hội. Cơ hội đầu, lệ giá tiền của câu lạc bộ này tương đối cao, khiến cho các fan nghèo ko thể dấn mình vào được, nên chỉ gồm một số trong những nhà quý tộc và các nhà chuyên nghiệp hóa trong số đó có các luật sư, một vài người cũng là nông dân. Lúc được mở rộng cho đa số người tham gia, câu lạc bộ đó lại mang thương hiệu là “Hội những người chúng ta của Hiến Pháp” (the Society of Friends of the Constitution) trong số đó có một vài nhân vật dụng quá khích, một số trong những bảo thủ. Họ thường hội họp để luận bàn về các cơ chế và để kế hoạch.
trong thời điểm tháng 10 năm 1789, sau thời điểm Vua Louis XVI cùng Quốc Hội sẽ dọn về Paris rồi, câu lạc cỗ kể trên được đặt tại một tu viện trên phố St. Jacques, trước kia của các tu sĩ cái Dominican và những tu sĩ này có tên là Jacobin. Câu lạc bộ chính vì như thế đã mang tên này với đã có Robespierre có tác dụng thủ lãnh. Vị sự vượt khích của không ít người rất đoan trong câu lạc bộ, nhiều người bảo thủ sẽ rút lui và một số khác bị trục xuất ngoài câu lạc bộ
2- Các biến đổi về Hiến Pháp.
vào 2 năm từ tháng 10 năm 1789 tới mon 9 năm 1791, Quốc Hội Lập Hiến của nước pháp vẫn liên tiếp vừa cai trị xứ sở, vừa biên soạn thảo Hiến Pháp, vừa phá hủy chính sách cũ. Những nghị viện cũ, những bộ sở cũ, cách tổ chức hành chánh cũ, các loại thuế khóa cũ và những danh xưng quý tộc cũ… toàn bộ đều bị gần như kẻ cuồng tín ý muốn xóa sạch. Quốc Hội Lập Hiến cũng ấn định việc chia nước Pháp ra thành 83 quanh vùng hành chánh bao gồm (departments, départemants). Những viên chức từng miền, kể cả các quan tòa và tín đồ thu thuế, phần đa được bầu cử theo địa phương. Sự phân quyền này rất có hại một khi quốc gia tham chiến.
Theo Hiến Pháp năm 1791, quyền hành tổ quốc thuộc về “Quốc Hội một viện” được hotline là Quốc Hội Lập Pháp (the Legislative Assembly), bên Vua chỉ được quyền phủ quyết tạm thời thời, ngành hành pháp gồm gồm Vua và các bộ trưởng có quyền lợi và nghĩa vụ rất yếu kém vì các nhà bí quyết mạng khi đó đã không tin tưởng tưởng Vua Louis XVI.
tháng 6 năm 1791, Vua Louis XVI trốn cho tới Varennes ở trong vùng Lorraine để tham dự mưu gia nhập cùng các nhà quý tộc sơ tán và trông dựa vào vào các thế lực nước ngoài quốc. Công ty Vua cũng vướng lại một bạn dạng văn từ chối cuộc giải pháp Mạng. Ko may, Vua Louis XVI và gia đình đã biết thành bắt trên Varennes với bị chuyển trở về Paris để gật đầu một chính sách quân chủ lập hiến.
Do chuyên môn của fan dân nước Pháp vào thời đại đó, với phần lớn dân chúng còn mù chữ, chưa có được các quan điểm bao gồm trị hợp lý và phải chăng nên các nguyên tắc của “Bản Tuyên Ngôn” đã trở nên sửa đổi vì các lý do thực dụng. Fan dân bình thường thời kia thuộc loại người hầu, kẻ giúp bài toán trong các shop nên bị coi là những người phụ thuộc vào nhà nhân. Vì nguyên nhân này, Hiến Pháp đã phân chia các công dân ra làm cho hai loại: loại “hoạt động” và nhiều loại “thụ động” (active và passive citizens). Cả hai máy công dân này đều phải sở hữu cùng những quyền lợi dân sự nhưng mà chỉ có những công dân “hoạt động” mới được quyền đi bầu cử. 100 công dân vậ