50 năm vẫn trôi qua, khúc tráng ca của 81 ngày đêm lịch sử vẻ vang đã lùi xa nhưng mảnh đất năm xưa, con tín đồ năm ấy sinh hoạt Quảng Trị mãi được khắc ghi là biểu tượng sáng ngời của nhà nghĩa nhân vật cách mạng.
*

Tại chiến trường vô cùng khốc liệt này, hàng nghìn người con ưu tú của quốc gia đã bổ xuống. Xương máu của các anh đang hóa thân vào cụ thể từng tấc đất, hòa vào bát ngát sóng nước của cái Thạch Hãn "ru mãi bài bác ca văng mạng đến vô cùng"...

Bạn đang xem: Sự kiện 81 ngày đêm thành cổ quảng trị

"Đò lên Thạch Hãn ơi... Chèo nhẹ

Đáy sông còn đó bạn tôi nằm

Có tuổi nhì mươi thành sóng nước

Vỗ lặng bờ bến bãi mãi ngàn năm"

(Trích thơ "Lời người bên sông" - Lê Bá Dương)

Thành cổ Quảng Trị - “81 hôm mai máu với hoa”

Nằm trung tâm thị thôn Quảng Trị, Thành cổ Quảng Trị là một trong những công trình kiến trúc thành lũy cổ, đồng thời cũng chính là lỵ sở hành chủ yếu - chính trị của tỉnh giấc Quảng Trị.

trong cả chiều dài lịch sử, với vị trí là trung tâm chính trị, ghê tế, văn hóa của tỉnh, Thành cổ Quảng Trị không những có vai trò lớn lớn đối với sự phát triển của địa phương, mà còn tồn tại vị trí đặc trưng to lớn đối với tiến trình phát triển của dân tộc.


Không gật đầu đồng ý mất Quảng Trị, được sự viện trợ tối đa của đế quốc Mỹ, thiết yếu quyền sài gòn dốc cục bộ lực lượng mở cuộc phản bội kích tái chỉ chiếm Quảng Trị, vào đó phương châm số một là chiếm phần lại Thành cổ.

Về bao gồm trị, chúng mong muốn qua cuộc bội phản kích này vẫn lấy lại được tinh thần, xóa được tư tưởng thất bại đang cải tiến và phát triển tràn lan trong quân nhóm ngụy, đồng thời gây sức xay với ta tại họp báo hội nghị Paris.

Về quân sự, chúng mong muốn sẽ phá được cuộc tiến công của quân ta, giữ vững cố đô Huế và chỉ chiếm lại được tỉnh Quảng Trị - mảnh đất địa đầu kế hoạch miền Nam, là dắt mối giao thông quan trọng nối liền việt nam với Trung, Hạ Lào. Đây cũng là trong những nỗ lực cuối cùng để cứu vớt vãn chiến lược “Việt nam giới hóa chiến tranh” hiện nay đang bị phá sản.

Lực lượng thâm nhập chiến dịch tương tự 13 trung đoàn bộ binh, 17 tè đoàn pháo binh, 5 thiết đoàn cùng nhiều đơn vị không quân, pháo hạm của Mỹ; mặt khác điều Trung tướng Ngô quang quẻ Trưởng - một viên tướng được kỳ vọng nhiều nhất trong sản phẩm ngũ tướng soái quân đội nước ta cộng hòa làm tứ lệnh Quân quần thể 1, quân đoàn 1.


*
Tượng đài thắng lợi bờ Bắc sông Thạch Hãn. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)

Các chốt quan trọng như Long Quang, thánh địa Trí Bưu, ngã tía Long Hưng, ngã cha Cầu Ga… là các nơi nhưng quân giải phóng bất chấp hiểm nguy, đau buồn để đập tan những đợt phản bội kích của địch. Bao gồm ngày quân dân Quảng Trịphải đấu tranh với 5 dịp tấn vô tư bộ binh, xe pháo tăng, phi pháo của địch.

Đặc biệt, Thành cổ Quảng Trị là tiêu điểm kịch liệt nhất và cũng chính là nơi biểu lộ tinh thần gan góc hy sinh, chiến đấu khác người của quân cùng dân ta. Hàng trăm chiến sỹ đã vấp ngã xuống trong cuộc chiến khốc liệt này.

Khúc tráng ca bất tử

Trong các ngày đó, quân cùng dân ta sẽ vượt qua muôn vàn cực nhọc khăn, ác liệt, mưa bè đảng triền miên để giữ được vị trí và chiến đấu với các đối tượng người sử dụng sừng sỏ, thiện chiến của quân ngụy tp sài gòn với sự yểm trợ hỏa lực chưa từng thấy trong lịch sử chiến tranh xâm lược của đế quốc Mỹ sinh hoạt Đông Dương.

Một tờ báo của Mỹ đã viết: Kỷ luật, hài lòng và tinh thần coi thường tử vong đã kết hợp với nhau ra làm sao mà khiến các chiến sĩ Việt cộng vẫn xông lên dưới mưa bom B52? không tồn tại một nhà phân tích nào sinh hoạt Mỹ đi mang lại một phân tích và lý giải đầy đủ.

Sau này, những nhà nghiên cứu nghệ thuật quân sự đã để vấn đề: thiếu hiểu biết nhiều sức khỏe khoắn nào đã để cho hàng vạn fan lính, bất chấp hiểm nguy của mưa bom bão đạn, sẵn sàng vượt sông bảo đảm Thành Cổ cơ mà không nhớ tiếc thân mình. Điều này được gần như cựu chiến binh năm xưa lý giải, sẽ là lòng yêu thương nước, chủ nghĩa anh hùng cách mạng. Lúc lòng yêu thương nước đã lên đến mức tột cùng thì chết choc cũng thanh thanh như thả mình vào dòng nước chảy.


*
Bến thả hoa phía Bắc sông Thạch Hãn. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)

Cuộc chiến đấu tại chỗ này đã diễn ra như một lịch sử một thời và bí quyết đánh cũng vượt thoát khỏi những quy ước thông thường: không kể cỗ binh tuyệt công binh, thông tin, quân y… phần đông cầm súng phun trả địch. Trận đánh đấu anh hùng 81 ngày đêm bảo đảm Thành Cổ Quảng Trị kết thúc, ghi dấu sức khỏe kiên cường, ý chí chắc chắn mạnh mẽ của quân và dân ta.

Những người lính Thành Cổ, nhiều phần tuổi đời còn rất trẻ, đã lấy gan vàng chọi với fe thép để tạc nên một tượng đài sừng sững với mơ ước độc lập, thống nhất về lương tri cùng phẩm giá con người trước vận mệnh đất nước. Có thể nói rằng rằng, cuộc chiến 81 hôm sớm chốt giữ Thành cổ Quảng Trị là một trong khúc tráng ca của nhà nghĩa hero cách mạng việt nam được viết bằng máu, gồm biết bao chiến sĩ quân giải hòa đã ngã xuống mà các người trong những họ thân xác lâu dài tan trộn lẫn đất đai, cây cỏ...

Cuộc đánh nhau 81 ngày đêm bảo vệ Thành cổ, thị xóm Quảng Trị đã góp phần tạo yêu cầu bước ngoặt lịch sử làm thay đổi cục diện chiến tranh, buộc đế quốc Mỹ nên nối lại thương lượng và đi đến ký kết kết hiệp định Paris về ngừng chiến tranh sinh sống Việt Nam, thừa nhận nền độc lập, thống duy nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam; góp phần tạo chi phí đề để quân và dân ta mở Chiến dịch hcm lịch sử, làm ra Đại thắng ngày xuân 1975, triển khai trọn vẹn di nguyện linh nghiệm của quản trị Hồ Chí Minh chiều chuộng cho Bắc-Nam đoàn tụ một nhà, Tổ quốc vn thống nhất.


50 năm sẽ trôi qua, khúc tráng ca của 81 ngày đêm lịch sử vẻ vang đã lùi xa, phần đông dấu tích về trận đánh không hề nhiều, các nhân hội chứng sống dần dần một ít đi, nhưng mảnh đất năm xưa, con tín đồ năm ấy vĩnh cửu được khắc ghi như một biểu tượng sáng ngời của chủ nghĩa nhân vật cách mạng.

Ngày nay, Thành cổ Quảng Trị là địa điểm khắc dấu hồ hết chiến công vong mạng của quân, dân Quảng Trị nói riêng và toàn quốc nói chung; khu vực giáo dục truyền thống lâu đời yêu nước, truyền thống cách mạng cho từ bây giờ và cho những thế hệ mai sau.

Quảng Trị từ bây giờ đã vươn lên trẻ trung và tràn đầy năng lượng với một sức sinh sống mới, viết nên mẩu chuyện cổ tích gồm thật về “đất thép nở hoa."

Từ một vùng khu đất bom cày đạn sới, nay diện mạo kinh tế-xã hội của tỉnh không hoàn thành phát triển, thu nhập và mức sống fan dân ngày dần được nâng lên rõ rệt./.


*
đều gì còn còn lại của Trường người tình Đề sau phần lớn trận mưa bom, bão đạn. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)
*
các vết bom, vết đạn cho thấy tội ác tiêu diệt của quân thù. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)
*
tấm biển còn sót lại của Trường bồ Đề in hằn phần lớn vết đạn. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)
*
Một góc Di tích giang sơn Đặc biệt Trường tình nhân Đề hôm nay. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)
*
những vết bom, vết đạn cho thấy thêm tội ác bài trừ của quân thù. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)
*
Những bức tường chắn của ngôi ngôi trường loang lổ do vết bom, đạn. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)
*
Di tích đất nước Đặc biệt Trường ý trung nhân Đề hiện nằm cạnh sát trục mặt đường Trần Hưng Đạo, ở trong địa phận phường III, thị xóm Quảng Trị. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)
*
chứng tích Trường bồ Đề sau 50 năm diễn ra trận chiến 81 ngày đêm bảo đảm Thành cổ Quảng Trị. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)
*
dâng hương tưởng niệm những anh hùng, liệt sỹ sẽ hi sinh tại Di tích quốc gia Đặc biệt Trường người thương Đề. (Ảnh: Thanh Thủy/TTXVN)
bỏ qua mất chuyển phía Giới thiệu
Đảng cỗ tỉnh Quảng Trị
Chức năng nhiệm vụ
Tư liệu - Văn kiện
Nội bộ
Danh bạ điện thoại
Lịch thao tác
*
*

Cũng bởi, cuộc đời và đông đảo dấu mốc sự nghiệp của Đoàn Công Tính đã gắn liền với đông đảo sự kiện phệ của cuộc chiến tranh cách mạng việt nam trong thời kỳ phòng chiến kháng mỹ cứu nước.

Phải chụp ảnh Thành cổ, mặc kệ nguy hiểm, hy sinh.

Căn nhà bé dại của Đoàn Công Tính ở thành phố hồ chí minh được dành riêng lầu trên có tác dụng một bảo tàng mini, trưng bày hầu như kỷ đồ gia dụng thời chiến tranh và phần đông tấm hình ảnh chiến trường. Ở này vẫn như còn hơi ấm của bom, đạn, sương lửa của ngay sát 50 năm kia và như ông nói: ”Đó là 1 phần lớn cuộc đời tôi”.

Nụ cười chiến thắng. Ảnh: Đoàn Công Tính.

Những tấm hình ảnh về Thành cổ Quảng Trị của ông ngày đó không chỉ mang lốt ấn một phóng viên mặt trận Đoàn Công Tính của Báo Quân Đội Nhân Dân, ngoài ra là một cái tên “kính nể” cùng khâm phục đối với các phóng viên mặt trận của nhiều hãng thông tấn báo chí quốc tế như AP, AFP, UPI, Reuters, BBC…

Mở đầu câu chuyện, ông nói như không thể nghĩ sẽ là chuyện ngày xưa: "Ôi Trời! Pháo hạm chiến 7, bom B.52 của Mỹ chú ý từ bờ Bắc sông Thạch Hãn cứ như bắn pháo hoa…”

Thành cổ Quảng Trị là một công trình thành lũy được desgin từ thời Vua Gia Long, đến thời Vua Minh Mạng 1872 sửa chũa xây lại bởi gạch, đá nằm trên địa phận nhì làng Cổ Vưu, Thạch Hãn.

Thành có 4 cổng sống 4 phía và tất cả 4 pháo đài được xây bền vững ở 4 góc thành. Phía ngòai tường thành là hệ thống hào với chu vi 2.160m, mỗi cửa thành đều sở hữu cầu bằng gạch bắc qua hào thành.

Tháng 3/1972, quân với dân Quảng Trị giải tỏa và quản lý hòan toàn thức giấc lỵ. Đến mon 5/1972, quân nhóm Sài Gòn, được sự viện trợ hùng hậu của Mỹ mở chiến dịch tái chiếm phần Quảng Trị, hòng chiếm nuốm thượng phong trên bàn bàn bạc ở họp báo hội nghị Paris.

Và một cuộc chiến giữ đất - giành khu đất đầy quyết liệt ở vùng gió, nắng làm cho đá cũng chảy những giọt mồ hôi 81 ngày đêm bi quan mà tâm điểm là Thành cổ Quảng Trị với toàn bộ những gì khốc liệt nhất của cả trận chiến tranh để ý đây.

Xem thêm: Ô nhiễm môi trường là gì văn nghị luận, just a moment

Phóng viên viết ở bờ Bắc sông Bến Hải vì tại đây có ban Tuyên huấn phương diện trận, dễ đưa bài chuyển tin ngay ra phía Bắc. Phóng viên ảnh nằm sát hơn sống sông Hiếu Giang rã qua chợ Đông Hà, ở đây là chỉ đạo sở của tỉnh giấc đội nên gần chiến trận. Tuyến đường 3 nằm tiếp giáp bờ Bắc sông Thạch Hãn, chỉ cần qua sông là đối mặt với khốc liệt của bom đạn, thân sống và bị tiêu diệt trong một tích tắc.

Tôi thuở đầu nằm sinh hoạt Hiếu Giang, tuy thế khi thông tin thực trạng có vẻ căng và chiếc chính nằm ở đó ko chụp được gì quanh đó ánh hỏa châu của địch, bắt buộc tôi đưa ra quyết định đi sâu vào án ngữ bờ Bắc sông Thạch Hãn.

Mấy đêm liền chứng kiến cảnh quá sông của các đoàn quân nòng cốt dưới tia nắng đạn pháo với bom, tôi nôn nóng và rồi cần yếu đợi thêm tôi thừa sông dù các anh sinh sống Tỉnh đội cùng cả đồng nghiệp ngăn cản sợ nguy hiểm xảy ra.

Đêm vượt sông cũng là 1 trong kỷ niệm chiến tranh, có khá nhiều chiến sĩ của ta sống mấy đơn vị chức năng đang tác chiến vùng rừng núi, ni qua sông bên dưới pháo sáng và bom nên còn chưa kịp ứng phó, đã tuột phao đồn bơi, bị nước cuốn. Cuộc hành quân dịch chuyển đội hình bắt buộc dừng lại, cần tranh thủ từng phút…

Vào cho tới thành, theo luồng thông tin có sẵn thêm thông tin, phía đối phương do bị ta đánh mạnh bạo và thừa rát bắt buộc không tiếp cận được vào thành, song chúng dùng chiến tranh tâm lý, dựng cảnh mang ở ngoài Huế cho phóng viên báo chí chụp tung lên báo chí truyền thông tuyên truyền là Quân đội tp sài gòn đã tái thu được Quảng Trị, gửi cả hình ảnh cho báo chí thế giới hòng làm lung lạc ý chí của ta bên trên bàn trao đổi Paris.

Biết vậy, tôi thấy nhiệm vụ của chính bản thân mình là đề nghị chụp được đầy đủ tấm ảnh Thành cổ mặc kệ nguy hiểm hay hy sinh, để cho những người dân và quốc tế thấy rõ thực sự Quân giải tỏa vẫn đang làm chủ hoàn toàn tình cố kỉnh Quảng Trị".

Ký ức sau mấy chục năm trôi qua.

Tôi vào thành, ở phổ biến 1 tháng trời với đái đoàn 8, K độc lập, trực ở trong Tỉnh đội, đơn vị gấp đôi phong tặng ngay Anh hùng.

Mang mang tai mang tiếng của tỉnh đội, nhưng toàn cục quân là bộ đội Bắc khắp các miền quê, trường đoản cú Hà Nội, Hải Phòng, nam giới Định, hải dương đến Bắc Ninh, Vĩnh Phúc, Thái Nguyên, Thái Bình… một tháng tận mắt chứng kiến bom đạn cày xới, một tháng chứng kiến sự kiên cường can đảm và hy sinh của bao người..

Vâng, sự quyết liệt không thể tả được, đối kháng vị bổ sung cập nhật quân liên tục, vài ngày hết quân lại một lọt đồng chí mới, lại hy sinh…

Theo như tài liệu chào làng sau này của bao gồm quân team Mỹ thì chỉ riêng trong Thành cổ, cùng với diện tích chưa đầy 2km2 đã buộc phải chịu một số lượng bom, đạn tương đương với 8 quả bom nguyên tử thả xuống Hiroshima - Nhật bạn dạng năm 1945.

Ác liệt là cố kỉnh mà lòng tin chiến sĩ ta không hề có một chút ít gì trầm trồ yếu đuối.

Tôi đã làm được tận ánh mắt những mẫu chữ viết bởi máu bên trên mũ những chiến sĩ, tôi sẽ chụp ảnh và nó cũng chính là kỷ đồ của tôi: "Thà quyết tử quyết ko rời nhiệm vụ”.

Tôi đọc phần nhiều dòng nhật ký, thư của mình mà không thấy sự bi lụy, chỉ thấy thương yêu dành cho tất cả những người thân, là quyết chổ chính giữa chiến thắng, là những lưu ý đến trong sáng sủa về lý tưởng tuổi trẻ, là sự việc dủng cảm mà chưa hẳn là liều mạng.

Họ sẵn sàng gật đầu đồng ý sự quyết tử thanh thản đến lạ thường chỉ vị 2 chữ linh nghiệm “Tổ quốc”.

Sau này lúc mọi fan phát chỉ ra Nhật cam kết Đặng Thùy Trâm, Nguyễn Văn Thạc, chúng ta cũng đang hiểu ngày kia những chiến sỹ của ta sinh sống với lý tưởng bởi Tổ quốc độc lập, thống nhất, hòa bình mà hy sinh tuổi trẻ, hiến dưng tuổi 20.

Ác liệt mang lại như thiết yếu hơn nữa, thế nhưng những chiến sỹ của ta vẫn luôn luôn lạc quan, yêu đời.

Trong đa số bức ảnh về Thành cổ, tôi lưu giữ mãi tấm “Nụ mỉm cười dưới thực bụng cổ”, giữa một cuộc sinh hoạt hiếm gồm ở chiến trường, cái khoảng tầm lặng đầy chết người của chiến trận, họ vẫn ùa thoát khỏi hầm, những nụ cười như chưa hề đối diện với loại chết: "Có thể ngày mai, một số trong những trong bằng hữu chúng tôi không còn nữa, tuy vậy Thành cổ vẫn sống mãi với lịch sử vinh quang quẻ của khu đất nước”.

Mà đúng thật, chỉ vài ba phút sau vị trí chụp tấm ảnh đó đã trở nên bom, pháo làm tan hoang, và những người dân trong hình ảnh cũng lần lượt hy sinh chỉ còn lại vài người mà rộng 30 năm sau tôi mới gặp lại một biện pháp tình cờ.

Còn nhiều lắm phần nhiều tấm ảnh tôi chụp vào chốc lát giữa nhì loạt bom, giữa hai trận pháo kích ngòai hạm, hay giữa những khỏang ngưng chiến của 2 bên để chuẩn bị cho đợt tiến công tiếp, những chiến sĩ ta như không có gì xảy ra, họ bọn hát, có fan viết thư, viết nhật ký, có bạn cắt tóc làm cho điệu, tất cả người còn giúp thơ ngâm nga… như chết chóc bom đạn đang ở chỗ nào xa lắm.

Tôi còn được các chiến sĩ dạy dỗ cho tay nghề nghe giờ đề-pa của pháo nhưng mà biết nó bắn hướng nào, nghe giờ réo ù ù của bom xé gió mà lại tránh ra sao, rối minh bạch tiếng M.79, cối 82 của địch…các qui hiện tượng giờ giấc pháo hạm tốt B.52 bay vào oanh kích…

Qua bốn liệu của bảo tàng Thành cổ, những chiến sĩ của ta quyết tử tại địa điểm đây hơn 10.000 tín đồ mà số thi thể nguyên vẹn chưa phải là tất cả. Bao gồm người trọn vẹn lẫn vào đất cat cỏ cây Thành cổ, xương ngày tiết thấm vào đất đan xen đất… nhưng lại đổi lại, quân địch đã biết thành tiêu khử 24.000 tên, trong những số đó có 2 lữ đoàn, 11 tè đoàn, 39 đại đội, 180 máy bay bị phun rơi, hủy diệt 240 xe cộ quân sự trong đó có 90 xe cộ tăng và quấn thép, rộng 200 đại bác.

Cũng thật kỳ lạ lùng, tôi đã thoát khỏi Thành cổ một cách an toàn và lành lặn. Trong sâu thẳm ý nghĩ về của tôi, chắc rằng vong linh đầy đủ người chiến sỹ đã quyết tử che chở mang lại tôi, để tôi sở hữu được rất nhiều hình ảnh Thành cổ, hình hình ảnh của bao gồm những giây phút hào hùng đầy ai oán của chúng ta chiến đấu bởi nền độc lập, thống nhất, chủ quyền cho giang sơn Việt Nam. Họ mãi sinh sống trong tôi với nụ cười đẹp nhất.

Nhiều năm đang trôi qua, đông đảo tấm hình ảnh về trận đánh Thành cổ ngày ấy, góp vào trang lịch sử hào hùng bằng hình ảnh về cuộc binh đao thần thánh của tất cả dân tộc vn chống xâm lược dành độc lập, tự do, hòa bình, thống nhất.

Và hình hình ảnh những thú vui chiến sĩ Thành cổ sống thọ sống trong lòng những tín đồ hôm nay, để từ bây giờ biết sống, cống hiến và làm việc cho xứng xứng đáng với họ - những chiến sỹ với niềm vui bất tử.

H.H

Trái tim bạn lính

https://vanhoavaphattrien.vn/hoi-thao-80-nam-de-cuong-ve-van-hoa-viet-nam-khang-dinh-gia-tri-cot-loi-cua-mot-van-kien-mang-tam-cuong-linh-khoi-nguon-va-dong-luc-phat-trien-a17801.html