Lớp 1

Tài liệu Giáo viên

Lớp 2

Lớp 2 - kết nối tri thức

Lớp 2 - Chân trời sáng sủa tạo

Lớp 2 - Cánh diều

Tài liệu Giáo viên

Lớp 3

Lớp 3 - kết nối tri thức

Lớp 3 - Chân trời sáng sủa tạo

Lớp 3 - Cánh diều

Tiếng Anh lớp 3

Tài liệu Giáo viên

Lớp 4

Lớp 4 - kết nối tri thức

Lớp 4 - Chân trời sáng tạo

Lớp 4 - Cánh diều

Tiếng Anh lớp 4

Tài liệu Giáo viên

Lớp 5

Lớp 5 - liên kết tri thức

Lớp 5 - Chân trời sáng tạo

Lớp 5 - Cánh diều

Tiếng Anh lớp 5

Tài liệu Giáo viên

Lớp 6

Lớp 6 - liên kết tri thức

Lớp 6 - Chân trời sáng tạo

Lớp 6 - Cánh diều

Tiếng Anh 6

Tài liệu Giáo viên

Lớp 7

Lớp 7 - kết nối tri thức

Lớp 7 - Chân trời sáng tạo

Lớp 7 - Cánh diều

Tiếng Anh

Tài liệu Giáo viên

Lớp 8

Lớp 8 - liên kết tri thức

Lớp 8 - Chân trời sáng tạo

Lớp 8 - Cánh diều

Tiếng Anh

Tài liệu Giáo viên

Lớp 9

Lớp 9 - kết nối tri thức

Lớp 9 - Chân trời sáng tạo

Lớp 9 - Cánh diều

Tiếng Anh

Tài liệu Giáo viên

Lớp 10

Lớp 10 - kết nối tri thức

Lớp 10 - Chân trời sáng tạo

Lớp 10 - Cánh diều

Tiếng Anh

Tài liệu Giáo viên

Lớp 11

Lớp 11 - liên kết tri thức

Lớp 11 - Chân trời sáng tạo

Lớp 11 - Cánh diều

Tiếng Anh

Tài liệu Giáo viên

Lớp 12

Lớp 12 - kết nối tri thức

Lớp 12 - Chân trời sáng sủa tạo

Lớp 12 - Cánh diều

Tiếng Anh

Tài liệu Giáo viên

thầy giáo

Lớp 1

Lớp 2

Lớp 3

Lớp 4

Lớp 5

Lớp 6

Lớp 7

Lớp 8

Lớp 9

Lớp 10

Lớp 11

Lớp 12


Phân tích nhân thiết bị Mị trong đêm tình mùa xuân Vợ ck A bao phủ giúp bọn họ cảm dìm sự hồi sinh của Mị thật rõ ràng và đọc hơn về nhân vật, cũng như tư tưởng sâu sắc của một bên văn.

Bạn đang xem: Phân tích rượu đã tan lúc nào

Dàn ý tình tiết tâm trạng Mị trong tối tình mùa xuân


Nội dung

Toggle


I. Mở bài:

Giới thiệu người sáng tác và tác phẩm
Giới thiệu sơ lược về Mị trong thành công “Vợ chồng A Phủ”. Trọng tâm trạng của Mị trước đêm xuân.

II. Thân bài:

– Phân tích trung ương trạng Mị trong tối mùa xuân.

+ Trước tối mùa xuân, vì bị đày đọa, áp chế, Mị trở thành một người phụ nữ “vô hồn”, mất không còn ý niệm về thời gian lẫn ko gian. Kiếp sống của Mị lúc đó chằng khác gì kiếp sống nhỏ trâu, con con ngữa trong bên thống lí Pá Tra. Nhưng nói theo cách khác sức sống trong Mị chưa hoàn toàn lụi tắt.

-> Sức sinh sống trong Mị hoàn toàn có thể bị dập tắt vĩnh viễn, cơ mà cũng có thể sẽ trỗi dậy khi gồm điều kiện.

+ vì chưng sự ảnh hưởng tác động của bối cảnh bên phía ngoài đối với Mị trong đêm mùa xuân. Mùa xuân năm ấy sinh hoạt Hồng Ngài đẹp nhất và sexy nóng bỏng biết bao

-> Chính không gian rộn rã sắc đẹp màu cùng tiếng sáo thiết tha lơ lửng kia đã đánh thức con fan Mị ngày xưa. Tiếng sáo vô tình hay rứa ý va vào nỗi nhớ “Mị nghe giờ đồng hồ sáo vọng lại, khẩn thiết bổi hồi”. “Mị ngồi nhẩm lại bài bác hát của tín đồ đang thổi”…

– ngày xuân đó đầy nhan sắc màu, rộn ràng âm thanh. Điều ấy xa lạ với không gian trong căn hộ bé nhỏ tuổi của Mị, nhưng gần gũi với trái đất mà Mị đã có lần sống cực kỳ hạnh phúc. Bọn chúng gợi cho Mị lưu giữ lại thời xa xưa. Ngày xưa, đầu năm mới Mị uống rượu. Bây giờ, Mị cũng uống rượu. Rồi Mị say.

– Rượu – hóa học men thức tỉnh phần đời đã hết của Mị. “Khi uống rượu say, Mị lại được sống về phần đông ngày trước. Những năm trước Mị vui mừng húm biết bao. Tai Mị vọng nghe giờ sáo vọng lại đầu làng. Đấy là giờ đồng hồ sáo của tình duyên, của tuổi tx thanh xuân căng đầy mức độ sống. Mị không còn là cô bé dâu gạt nợ nhà thống lí Pá Tra nữa. Mị vẫn uống rượu bên phòng bếp và thổi sáo rồi Mị uốn dòng lá bên trên môi, thổi lá cũng hay như thổi sáo. Có biết bao tín đồ mê, ngày đêm sẽ thổi sáo đi theo Mị. Ra thế, Mị còn trẻ em lắm. Mị vẫn còn đó trẻ.”

– Sự trái chiều giữa hoàn cảnh đêm xuân, giữa trái đất được thức tỉnh với cuộc sống thực tại: lúc say, Mị nhớ cùng sống lại cùng với ngày xưa, nhưng mà thực ra, Mị vẫn đang ở trong nhà thống lý Pá Tra. Mị vẫn đang sống và làm việc kiếp đọa đày cùng với A Sử. Sự đối lập giữa một bên là niềm hạnh phúc tuổi trẻ con với một bên là kiếp sinh sống trâu con ngữa đã khiến Mị xem xét đến việc kết liễu đời mình như ngày new về làm cho dâu công ty thống lý. Mị lại ước gì tất cả nắm lá ngón trong tay, Mị sẽ ăn uống cho bị tiêu diệt ngay chứ không bi thiết nhớ lại nữa. Càng nhớ lại chỉ thấy nước đôi mắt ứa ra. Ôi chao, tiếng sáo ấy, tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn lửng lơ cất cánh ngoài đường. Mị đang ý muốn quên đi, Mị không muốn nhớ lại cái cách nay đã lâu mà không được. Giờ đồng hồ sáo ấy lửng lơ, giờ đồng hồ sáo ấy làm hầu hết thiết tha bổi hổi. Mị ước ao đi chơi. Mị muốn thoát ra phía bên ngoài cái ô cửa ô mờ đục, trăng white này!

– tuy thế Mị lại tiến hành một sự giải thoát bằng cách khác. Đó là quăng quật nhà đi dạo như những người tươi trẻ đang dập dìu ngoại trừ làng. Mị đang ý định giải thoát một cách lặng lẽ mà mãnh liệt: Mị mang đến góc nhà, tay rước ống mỡ, xắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn đến sáng…Mị quấn lại tóc, Mị cùng với tay lấy cái váy hoa vậy ở vào vách… Mị rút thêm dòng áo. Mị làm cho tất cả, thật bình tĩnh và tàn khốc như ngày xưa, lúc trong đầu Mị vẫn rập rờn tiếng sáo.

– Ý định giải thoát của Mị không thành: nhìn thấy Mị, A Sử lấy làm lạ. Nó chỉ hiểu được Mị muốn đi chơi. Thằng ông chồng ác hơn bé hổ ấy lần chần trước phương diện mình đã là một trong cô Mị khác, cô Mị của xa xưa mà hắn đã có lần lừa thanh lọc để đánh cắp đem về. Hắn thẳng cánh vùi dập tàn bạo sự trở về đó: A Sử cách lại, thế lấy Mị, lấy thắt sườn lưng trói nhì tay Mị. Nó xách cả một thúng sợi đay ra trói Mị đứng vào cột nhà. Tóc Mị xoã xuống mặt, A Sử quấn luôn luôn tóc lên cột tạo cho Mị không cúi, ko nghiêng đầu được nữa…

III. Kết bài:

Thành công của nhà văn sơn Hoài là đang khắc hoạ một nhân trang bị sống chủ yếu bằng trung tâm trạng, với trọng điểm trạng. Xuyên suốt đêm mùa xuân, Mị hành động được cực kỳ ít, nhưng tín đồ đọc vẫn thực sự lôi cuốn với một con bạn đang từ cõi chết u mơ hồ nước trỗi dậy. Ko gian, thời gian, giọng đề cập của chiến thắng theo một ngày tiết tấu của bao gồm tâm trạng ấy. Hẳn tô Hoài đang đặt cả tấm lòng của bản thân vào vai trung phong trạng của Mị, để fan đọc dõi theo trọng điểm trạng ấy, khi tha thiết, khi nghẹn ngào xót xa.

Sơ đồ tứ duy trung ương trạng Mị trong đêm tình mùa xuân

*

Tâm trạng Mị trong tối tình mùa xuân

*

Diễn đổi mới tâm trạng Mị trong tối tình mùa xuân

Vợ chồng A lấp là trong số những tác phẩm xuất sắc độc nhất của tô Hoài, ông sẽ để lại trong tim bạn đọc nhiều tuyệt hảo độc đáo, bằng ngòi bút khả năng điều quan trọng đặc biệt nhất chắc hẳn rằng chính sinh hoạt nhân đồ dùng Mị. Gọi về Mị ta new thấy được một sức sống mãnh liệt mặc dù bị đầy ải khó khăn nhọc, đặc biệt là cảnh Mị trong đêm tình mùa xuân.

Đọc một tác phẩm, không chỉ nhớ về nhân vật, nhớ về phần lớn giá trị thẩm mỹ độc đáo. Nhưng hơn hết, qua hầu hết tình huống, cụ thể đắt giá trong truyện mở ra cho bạn đọc trăm lối suy nghĩ, cảm nhận và đồng nhất cùng tác giả. Đặc nhan sắc trong truyện chắc hẳn rằng nằm ở vị trí đó, sơn Hoài bằng khả năng đã vẽ lên một cô Mị trong tối tình mùa xuân với cảm hứng tâm lí rất mới, khiến bạn phát âm cảm thấy rõ ràng và gọi hơn về nhân vật, cũng giống như tư tưởng thâm thúy của một công ty văn.

Mị vốn là 1 trong những cô con gái trong một gia đình nhà nghèo, và lại là mang trong mình 1 cái nghèo gia truyền. Do không thể trả được nợ, bên thống lí đã bao gồm ý định ý muốn Mị về làm nhỏ dâu gạt nợ. Mị, một cô bé trẻ như một đóa hoa đương thời kì dâng lên giữa núi rừng, lại thêm vẻ đẹp mắt phẩm chất tuyệt đẹp, cô tuyệt đối không gật đầu một cuộc sống mất tự do, ko tình yêu, rằng buộc. Cô đang nói: “con hiện nay đã biết cuốc nương làm cho ngô, con yêu cầu làm nương ngô mang nợ núm cho bố. Bố đừng buôn bán con đến nhà giàu” Mị không số đông xinh đẹp, tài giỏi thổi kèn lá rất hay, bao nhiêu bạn mê, lại thêm sự hiếu thảo, một trái tim khao khát tự do, tự công ty và yêu thương đời trẻ trung và tràn trề sức khỏe như vậy, Mị trọn vẹn xứng đáng dành được những gì mình ước ao muốn.

Nhưng không, rủi ro Mị bị tóm gọn cúng trình ma làm bé dâu nhà thống lí Pá Tra. Cái nghèo đói của cuộc sống, loại hành hạ khốn cùng ở trong phòng địa nhà đã khiến một cô gái vốn khát khao yêu đời là thế, cô đã có lần nghĩ tới việc ăn lá ngón từ tử để thoát số phận này, để tự do cho chủ yếu mình, tuy nhiên, từ khi về công ty thống lí, nỗi mơ ước yêu đời cũng bị dập tắt, nguội lạnh, trai sạn với vô cảm. Mị sinh sống như bé rùa nuôi trong xó cửa, gương mặt lúc nào thì cũng buồn rười rượi. Trái tim thô héo, bản thân chỉ biết có tác dụng những bài toán liên tục, lặp đi lặp lại như một chiếc máy vô tri vô giác.

Xem thêm: Đối tượng nghiên cứu của vật lý là gì ? a lý thuyết làm quen với vật lí

Rồi tối tình mùa xuân cũng tới, đây đó là nút mở trong câu chuỗi đang liên tiếp những khổ cực bất hạnh của Mị. Mùa xuân ở đông đảo vùng núi cao new phơi phới, new hân hoan có tác dụng sao. Đây đó là thời điểm đầy đủ người không ngại toan về phần đa nương ngô, về cuộc sống mưu sinh, làm lụng vất vả cả năm trời. Bọn họ hát hò, nhảy đầm múa, bọn họ vui chơi, họ dành thời gian đi tìm kiếm tình yêu mang đến mình. Đặc biệt là tiếng sáo cứ lảnh lót.

Mày bao gồm con trai đàn bà rồi
Mày đi làm nương
Ta không có con trai con gái
Ta đi kiếm người yêu

Mị, một cô nàng cũng từng sinh sống trong thực trạng ấy, cũng phơi cun cút xuân thì, cũng đi tìm những tình yêu cân xứng với mình. Mị vốn còn trẻ, vốn như một cành hoa đẹp, phần lớn thứ đều tìm về Mị, sự tương phản giữa quá khứ với tương lai như 1 đòn bẩy trong trái tim lí, khiến cho Mị trở đề nghị u uất, “Mị lim phương diện ngồi đấy quan sát mọi tín đồ nhảy đồng, người hát, nhưng lại lòng Mị thì đang sống và làm việc về ngày trước” cô Mị năm ấy chưa bị bắt, còn trẻ, còn ca hát, còn nhảy đầm múa cũng sung sướng lắm. Mị search rượu, như thức uống giải tỏa trung tâm lí đè nén bấy lâu nay “Mị lén mang hũ rượu, cứ uống ực từng bát” Mị say, Mị ghi nhớ lại mình quá khứ biết bao nhiêu, Mị thấy phơi phới, Mị đùng một cái thấy vui sướng, rượu là hóa học xúc tác khiến tâm hồn Mị như mở ra, như được tìm về nụ cười “Mị con trẻ lắm, Mị còn trẻ, Mị hy vọng đi chơi” cuộc sống đời thường này với Mị chẳng có gì, ko tình yêu, luôn phải làm việc, vất vả khổ cực, bị quấy rầy thể xác và tinh thần. Nuốm lá ngón nhưng mà Mị từng vứt đi, Mị từng chẳng muốn ăn uống nữa, vì sống thọ trong chiếc khổ cũng quen thuộc khổ rồi, thì nay Mị lại mong muốn tìm về, người ta hy vọng sống, cũng đó là lúc say mê sống nhất, vì không thích chịu khổ nữa, Mị mong mỏi giải thoát “Mị sẽ ăn uống cho bị tiêu diệt ngay, chứ không buồn nhớ lại nữa” chính vì thế, cô Mị vốn bản chất từ đầu là một cô bé khát khao yêu sống, ni như hòn than bị thổi đi lớp tro tàn bám đầy phía trên. Giờ sáo cứ du dương vọng lại, văng vẳng vào tai, liên tục mở ra những hành động quyết liệt tiếp theo của Mị.

“Mị mang đến góc nhà, rước ống mỡ xắn một miếng nêm thêm vào đĩa đèn cho sáng” rồi “Mị quấn lại tóc, Mị với tay lấy loại váy hoa vắt nằm phí trong vách” Mị có lúc nào như thế? Ý thức như thế đâu? hành động này hiện lên như bằng chứng một trái tim mạnh mẽ đã tìm về đúng với người chủ của nó. Rủi ro bị A Sử bắt gặp, bị A Sử trói đứng vào cột “Mị không cúi, không nghiêng được đầu nữa” cả thân thể nhức rức, tuy nhiên “Mị vẫn nghe giờ đồng hồ sáo chuyển Mị theo đa số cuộc chơi, những đám chơi” “lúc nồng nàn tha thiết nhớ. Tương đối ượu tỏa. Giờ sáo. Giờ chó sủa xa xa. Mị thời gian mê, cơ hội tỉnh” trong mơ tưởng, Mị không thấy bản thân bị trói, mà chổ chính giữa hồn vẫn vọng về giờ sáo, vẫn khao khát được giải thoát, tra cứu thấy niềm vui, ước mơ được sinh sống là chủ yếu mình thật mãnh liệt. Cho dù bị lúc này dập tắt, ta vẫn như được truyền sang một ngọn lửa êm ấm về sức sống của bé người.

Qua đó trình bày một tấm lòng nhân đạo của đánh Hoài, ông đã khắc họa lên rõ rệt một cô nàng với sức sống tiềm tàng, hóa ra ông luôn đặt trọn ý thức vào sức sinh sống của con người, cho dù bị áp bức đến cùng cực, bọn họ vẫn luôn luôn hướng về sự việc sống, mong muốn sống chính xác là mình, mong được là mình. Ca ngợi Mị, trân trọng với hiểu cô như thế, cũng đó là tôn vinh những người dân tây bắc xưa, và cũng chính là phê phán lên án hiện nay thực man rợ và dã man, đang làm biến hóa con người.

Quả thực qua diễn biến này của câu truyện, vẫn khắc họa chân thật tính giải pháp tâm hồn của người dân tộc bản địa – Mị. Cùng một giọng văn dịu nhàng, lối biểu đạt tinh tế, giàu chất tạo hình lại vừa giàu hóa học thơ, sẽ để lại mang lại ta một hình ảnh cô Mị trong tối tình mùa xuân thật đẹp nhưng cũng thật xót xa.

Cảm ơn tô Hoài, cây cây viết giàu kĩ năng trong nền văn học tập Việt Nam. Suốt cuộc đời cầm bút, chưa bao giờ thôi trăn trở, tin cẩn vào nhỏ người. Và chắc chắn rằng với nhân thiết bị Mị, cùng với sự hồi sinh của cô ý trong tối tình mùa xuân, đã luôn để lại tuyệt vời đẹp và các giá trị ý nghĩa trong lòng chúng ta đọc, xứng đáng với đều tâm huyết, tài năng của ông đã xuất bản lên.

Phân tích Mị trong đêm tình mùa xuân

Sự xuất hiện cũng như tác động đồng thời của cả ba tác nhân hoàn toàn có thể ví như 1 làn gió sẽ thổi tung lớp tro tàn nguội lạnh trong tâm địa hồn Mị. Để rồi dẫn đến hàng chuỗi các hành động cả vô thức lẫn ý thức nhưng tiềm ẩn đầy sức sống của nhân vật.

Tô Hoài đã thâm nhập vào mê cung trọng điểm trạng của người phụ nữ này và chuộng cảm thông yêu thương sâu sắc, công ty văn đã làm người đọc thực sự xúc rượu cồn trước những chuyển đổi về tâm lý của Mị. Nhỏ rùa nuôi vào xó cửa ấy đã hết lùi lũi nữa. Nó sẽ phá vỡ lẽ cái tường ngăn vô cảm kia để khát khao tìm thấy thiên đường ngày xuân của tuổi trẻ, của hạnh phúc. Mị đang sinh sống về ngày trước: “lòng Mị đùng một phát vui mừng rơn “. Còn gì hạnh phúc bằng khi mình search lại được thiết yếu mình? Mị dấn thức được thiết yếu mình, đó chính là ý thức về tuổi trẻ. Mị thấy bản thân còn con trẻ “Mị trẻ em lắm. Mị hãy còn trẻ. Mị mong đi chơi”. Còn trẻ nghĩa là còn sức sống, còn khao khát, còn mong muốn yêu thương. Đây là sự biến hóa lớn lao trong con fan vốn cam chịu nhẫn nhịn như Mị.

Nhưng đớn đau thay, cùng với xúc cảm tìm lại được thiết yếu mình là 1 nỗi tủi thân khi Mị ý thức được tình cảnh đắng cay , nghiệt ngã của bản thân trong hiện tại. Mị đã có chồng nhưng người ông xã ấy ko tình yêu, ko hạnh phúc. A Sử – kẻ khốn nạn ấy đang giam hãm cuộc đời Mị với dẫu “không có lòng với nhau nhưng mà cũng yêu cầu ở với nhau”. Cảm hứng ấy như gáo nước rét mướt dội vào mặt, làm cho tan biến chuyển đi vớ cả niềm vui sướng cơ mà nãy giờ đồng hồ Mị chắt lọc gom góp. Cô Mị cam chịu đã đọc cô bị tước đoạt nhất quyền sơ đẳng, sẽ là quyền tự do, quyền lựa chọn niềm hạnh phúc của mình. Biết bao năm trôi qua Mị cần cắn răng, chịu đựng nhẫn nhục sống với người mình ko yêu thương. Còn gì đau buồn bằng mang một fan mà mình không tồn tại tình yêu. Còn gì đau đớn bằng cần sống với cùng 1 kẻ vũ phu chỉ xem bản thân là món đồ chơi với bị khinh rẻ như súc vật.

Một ý nghĩ đột nhiên đến cùng với Mị, Mị lại tưởng đến rứa lá ngón, Mị muốn có cố kỉnh lá ngón trong tay bây giờ Mị sẽ ăn uống cho bị tiêu diệt ngay chứ không bi thương nhớ lại nữa, ghi nhớ lại nước đôi mắt chỉ ứa ra. Thấm thía nỗi nhức vô hạn của cuộc sống mình , Mị muốn chết để giải bay nỗi đọa đày, mong chết để thoát khỏi bi kịch. Mong muốn chết chủ yếu là biểu hiện của mức độ sống. Khi Mị sẽ hồi sinh, khó có thể nào đồng ý được thực tại đắng cay này. Đây hợp lý và phải chăng là tình yêu, lòng nhân đạo của tác giả đối với nhân vật.

Không bao gồm lá ngón vào tay, tâm trạng Mị đột nhiên xoay sang phía khác. Mị quan trọng ngồi yên được nữa. Mị đề xuất đứng dậy! Mị hành vi trong im lẽ. âm thầm nhưng mãnh liệt. Mị vẫn thắp lên ngọn đèn trong hộ gia đình u ám, sệt cóng muộn phiền. Chưa hẳn bỗng dưng nhưng mà Tô Hoài chọn hành động thắp đèn có tác dụng hành động đầu tiên sau khi người con gái lặng câm ấy thức tỉnh, do trong yếu tố hoàn cảnh này ngọn đèn như xua tan đi tất cả cái trơn tối u ám đang bảo phủ cuộc đời Mị. Đã bao mùa xuân trôi qua, biết bao nước mắt vẫn chảy, Mị đâu có suy nghĩ bóng tối và ánh sáng. Mị đã có lần nghĩ : « cứ ngồi trong mẫu lỗ vuông ấy nhưng trông ra đến bao giờ chết thì thôi . Nhưng từ bây giờ Mị vẫn thắp sáng cho cuộc sống mình, thắp sáng sủa cho căn hộ toàn nhẵn tối. Thế new biết cho dù trong thực trạng nào con tín đồ ta cũng không đầu sản phẩm số phận cùng Mị chính là một con bạn như thế. đơn vị văn tô Hoài đã diễn đạt rất thành công xuất sắc sự trở về của một linh hồn. Mùa xuân đến và Mị sẽ hồi sinh…

Khát vọng cháy bỏng ý muốn được đi chơi của Mị được biểu đạt bằng một đoạn văn ngắn nhưng mà giàu sự cảm thông. Câu văn ngắn, nhịp văn trẻ khỏe thể hiện nay sự trỗi dậy mãnh liệt của nhân vật “Mị quấn lại tóc. Mị cùng với tay lấy loại váy hoa vắt ở trong vách”. Mị sắp tới đi chơi. Mị hành động thản nhiên như 1 người từ do, mặc dù A Sử đang hiện hữu trong căn phòng của Mị. Nhưng mà Mị không sợ, không suy nghĩ sự hiện hữu của A Sử. Trơn ma thần quyền đang không thể làm những gì Mị vày sức sinh sống trong con tín đồ ấy vẫn trỗi dậy to gan mẽ. Tuy thế đớn đau thay, sự độc ác tàn nhẫn của ách thống trị thống trị miền núi sẽ dập tắt đi cái khát vọng với sự trỗi dậy đó của Mị, mà A Sử chính là kẻ đại diện. Thằng A Sử lòng fan dạ thú nó vẫn nhẫn trung ương trói Mị bằng một thúng tua dây, tóc Mị xõa xuống hắn quấn luôn tóc Mị lên cột tạo nên Mị ko cúi, ko nghiêng đầu được nữa. Những hành động nhẫn tâm của A Sử dường như muốn đẩy Mị vào nhẵn tối, dìm chết Mị vào sự bế tắc và tốt vọng. Qua đây ta thấy Sự đè nén, áp chế đến hung tàn của bầy thống trị.