Thằng Tùng ôm khư khư ông xã báo trước ngực. Nó len lách đi dọc con đường Hàng Mã rồi xuôi theo phố Lương Văn Can. Đèn năng lượng điện sáng trưng. Một quả đât của tuổi thơ làm việc đây. Đủ các loại đồ chơi. Các chiếc đèn lồng, đèn ông sao treo bí mật lối đi, xếp đầy trong thùng giấy, tràn cả xuống lòng đường. Bạn đang xem: Phân tích nhân vật tùng trong chiếc đèn ông sao
Dòng người, mẫu xe đi sắm sửa quà trung thu hết sức đông. Thằng Tùng thờ thẫn nhìn. Gồm cậu bé, cô bé xíu cũng chỉ trạc tuổi nó ngồi trên các chiếc xe máy sang trọng bắt phụ huynh đi hết cửa hàng này sang cửa hiệu nọ để chọn download đồ chơi. Những thứ đồ chơi thời thượng giá hàng trăm, hàng triệu vnd mà chúng vẫn chê khiến bố mẹ chúng đề nghị chạy xe pháo lòng vòng mãi.
Nhìn các chiếc đèn ông sao bày la liệt bên đường, thằng Tùng chỉ ước ao đã đạt được một chiếc. Nó với em Bi sẽ đùa chung. Nhất thiết nó vẫn nhường mang lại cu Bi chũm lâu hơn...
Chợt lưu giữ tới chồng báo còn nặng nề trên tay, thằng Tùng vội chứa tiếng rao. Giọng nó đã khản đặc: - Ai... Báo... đây...! Báo công an, báo pháp luật, báo an toàn thủ đô... Một vụ... Giết... Người... Nhì vụ... Cướp... Hiếp... đây...
Không ai gọi tải báo. Thằng Tùng thấy lo lắng. Báo không chào bán hết đề xuất trả lại đại lý thì có khả năng sẽ bị khấu trừ vào số tiền phần đa tờ đã chào bán được, lời lỗ chả còn là bao. "Nhưng thôi... - Nó nghĩ về - ... Cũng vẫn đủ tiền ăn một ngày của hai bằng hữu nó". Bà bầu nó đang nhỏ xíu mệt không gánh mặt hàng rong vào phố được, chỉ loanh quanh ở loại chợ ngoài kho bãi sông quét dọn, rửa chén thuê. Chắn chắn giờ này trong gian nhà nhỏ dại ở chân đê chị em và cu Bi đang mong muốn nó về. Này lại định đựng tiếng rao thì có người gọi:
- Ê... Báo! Còn "Mua cùng bán" không?
Một bà chủ cửa hiệu bên đường vẫy nó. Thằng Tùng mừng quýnh:
- Dạ! Còn... Còn ạ!
Thằng Tùng rút tờ "Mua và bán" đưa mang lại bà công ty cửa hiệu. Dìm tiền hoàn thành nó vừa định bước tiến thì bà ta lại bảo:
- Khênh giúp dòng thùng đèn ông sao kia vào trong nhà! không còn khách rồi...
- Vâng ạ!
Thằng Tùng đáp và đặt tập báo xuống bậc cửa. Vừa phụ thuộc vào cái thùng các-tông định cùng bà nhà hiệu đưa lên nhà thì nó gấp kêu lên:
- Khoan đã bà ơi! tất cả một chiếc đèn ông sao bị rơi ra ngoài, kéo thùng qua thì hỏng mất.
- Rơi đâu cơ mà rơi! mẫu thằng oắt bé lúc nãy cha mẹ mua cho rồi lại chê đập bẹp vứt đi đấy...
- Bà cho con cháu nhé!
- Mày lấy thì đem đi! Nó bị bẹp mất một cánh rồi!
Thằng Tùng sung sướng chộp lấy loại đèn ông sao đã nằm lăn lóc dưới đất. Nó cẩn trọng đặt loại đèn lên trên ông xã báo rồi góp bà chủ hiệu chuyển thùng hàng vào nhà.
Cầm loại đèn ông sao bị bẹp một cánh trên tay thằng Tùng cứ nhắm nhía mãi. Nó tính đang lấy một loại que lùa vào bên phía trong chiếc đèn nắn cho chiếc cánh bị bẹp phù lên như cũ. Cố là đầu năm trung thu này hai anh em nó sẽ có một cái đèn ông sao rồi. Thằng Tùng thấy lòng mình lâng lâng. Cu Bi giờ này chắc đã và đang ngủ. Thằng Tùng bỗng nảy ra một ý nghĩ. Nó đang giấu thật kỹ càng chiếc đèn ông sao, chờ mang đến đúng tối trung thu new lấy ra, chắc chắn rằng cu Bi đã bị bất ngờ và yêu thích lắm.
Thằng Tùng về mang lại nhà thì trăng đang lên cao. Ánh trăng ngày thu lấp loá trên sóng nước sông Hồng...
(Theo truyện ngắn Trọng Bảo)
Câu 1. Ai là bạn kể chuyện?
A. Thằng Tùng B. Cu Bi C. Một người khác không mở ra trong truyện D. Bà công ty cửa hiệu
Câu 2. Đâu là yếu tắc vị ngữ trong câu “Dòng người, loại xe đi buôn bán quà trung thu khôn xiết đông”?
A. loại xe đi buôn bán quà trung thu rất đông B. Đi sắm sửa quà trung thu rất đông C. bán buôn quà trung thu rất đông D. quà trung thu cực kỳ đông
Câu 3. giải pháp tu tự nào sẽ được áp dụng trong câu “Những chiếc đèn lồng, đèn ông sao treo kín đáo lối đi, xếp đầy trong thùng giấy, tràn cả xuống lòng đường.”?
A. so sánh B. Nhân hóa C. Điệp ngữ D. Nói quá
Câu 4. chủ thể của truyện là gì?
A. Xem thêm: Nấm Đông Trùng Hạ Thảo Khô Có Tác Dụng Gì ? Hướng Dẫn Cách Dùng Hiệu Quả
Câu 5. vày sao Thằng Tùng lại có cảm giác "sung náo nức chộp lấy cái đèn ông sao vẫn nằm lăn lóc dưới đất"?
A. vì chưng Tùng sẽ có được đồ đùa trong đầu năm trung thu. B. bởi Tùng nghĩ mình vẫn sửa lại loại đèn đó để bán. C. bởi tết trung thu này Tùng sẽ có đèn ông sao nhằm cùng đùa với cu Bi. D. vị Tùng đã bán tốt thêm một tờ báo.
Câu 6. Từ “thẫn thờ” vào câu “Thằng Tùng thờ thẫn nhìn.” diễn tả tâm trạng như thế nào?
A. Ngẩn ngơ, mất hết vẻ linh hoạt B. bi thảm không chăm chú việc chi cả C. Buồn, suy nghĩ về hoàn cảnh bần cùng của bản thân D. Bâng khuâng, ngơ ngác
Câu 7. Trong câu:" hết khách rồi..." lốt chấm lửng có công dụng gì?
A. Bộc lộ lời trích dẫn bị lược sút B. miêu tả chỗ lời nói bỏ dở, hay ngập ngừng, gián đoạn C. làm giãn nhịp điệu câu văn, sẵn sàng cho sự mở ra của một từ bỏ ngữ biểu hiện nội dung bất thần hay hài hước, châm biếm. D. Tỏ ý còn nhiều sự vật, hiện tại tượng tựa như chưa liệt kê hết
Câu 8. Câu chuyện xảy ra vào thời khắc nào vào năm?
A. đầu năm mới Nguyên Đán B. đầu năm Đoan Ngọ C. tết Nguyên tiêu D. đầu năm Trung thu
Câu 9. Nếu em là nhân đồ gia dụng thằng Tùng vào câu chuyện, em hành động như cố nào lúc được bà công ty cho loại đèn ông sao hỏng? vày sao em lại làm như vậy?
Câu 10. Ghi lại một bí quyết ngắn gọn trung khu trạng của em sau khi sau khi làm được một việc tốt.
Câu vấn đáp được đảm bảo chứa thông tin đúng chuẩn và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên số 1 của chúng tôi.
"Chiếc đèn ông sao" là câu chuyện nói tới khát khao dễ dàng nhưng đầy trân quý của cậu nhỏ xíu Tùng. Khát khao này đã để lại tuyệt hảo sâu sắc trong thâm tâm người đọc.
Truyện xoay quanh cuộc sống và mong ước của cậu bé bỏng Tùng khi mong muốn có một loại đèn ông sao để đùa cùng cu Bi trong dịp lễ trung thu. Bắt đầu câu chuyện là hình hình ảnh cậu bé bỏng Tùng “ôm khư khư ck báo trước ngực”, len lách trên hồ hết tuyến phố ngập tràn các cái đèn trung thu bao phủ lánh, các màu sắc. Con đường nguy nga, trang nghiêm càng làm nổi bật lên gia cảnh khó khăn của cậu bé nhỏ Tùng. Trong lúc người người nhà nhà nô nức chọn sửa đi dạo lễ hội, số đông đứa trẻ em trạc tuổi Tùng được phụ huynh đưa đi dạo lễ, bán buôn bao món đồ ưa say đắm thì niềm vui duy độc nhất vô nhị của Tùng là mong bán được thật các báo để có tiền sở hữu một mẫu đèn ông sao. Cụ thể Tùng “thẫn thờ nhìn” hầu hết bậc bố mẹ trở con cháu họ đi lòng võng mãi ta khiến bọn họ không khỏi xót xa, động lòng cho cuộc sống nghèo đói, vất vả của em.
Nhưng mặc dù vất vả là thế, Tùng vẫn duy trì một ý thức lạc quan, còn nếu không bán được không ít báo sẽ không còn được lãi được bao nhiêu nhưng cậu vẫn trường đoản cú an ủi bản thân rằng “cũng vẫn đủ tiền ăn từng ngày của hai bạn bè nó”. Người mẹ Tùng một mình vất vả nuôi hai đứa con, nay bà bầu bị gầy chỉ đi quét dọn, rửa chén thuê ngay gần nhà. Tình cảnh khó khăn không làm Tùng non chí, cậu nhỏ xíu lại đựng tiếng rao bán, vì cậu bé bỏng biết sống nhà còn có mẹ cùng em cu Bi vẫn chờ. Mặc dù còn nhỏ nhưng Tùng phát âm chuyện, biết yêu quý mẹ với em, biết sống vì người khác. Tùng thương bà mẹ vất vả nhanh chóng hôm nuôi hai đồng đội ăn học, yêu đương em cu Bi không được vui đầu năm mới Trung thu vui vẻ, đủ đầy như bao đứa trẻ khác. Chi tiết Tùng “sung hân hoan chộp lấy dòng đèn ông sao sẽ nằm lăn lóc bên dưới đất” của đứa trẻ khác bỏ lại đã biết thành hỏng mất một cánh không khỏi khiến người phát âm xúc động. Tuy chính là đồ vứt đi, là thứ đồ dùng chơi tốt tiền phần nhiều lại là một tài sản vô giá đối với Tùng. Cầm dòng lồng đèn bên trên tay, Tùng suy đi tính lại cách để sửa lại cái đèn mang đến cho cu Bi chơi tết cùng hi vọng chiếc lồng đèn ấy đã thắp lên hi vọng cho cuộc sống túng thiếu của gia đình em.
Nhân trang bị Tùng được tác giả khắc họa qua cử chỉ, hành động, lời nói, xem xét và cảm xúc. Tùng không chỉ cho những người đọc tìm ra tấm lòng hiếu thảo, biết ân cần yêu thương gia đình mà còn cho những người đọc phiêu lưu phẩm chất cao đẹp của không ít con người nghèo khổ trong xã hội. Họ hoàn toàn có thể nghèo về vật chất nhưng bắt buộc nghèo về tình cảm, họ lấy tình cảm để phân chia sẻ, bao bọc, che chở nhau.