Ca khúc phổ thơ Phan Vũ gợi xúc cảm bâng khuâng, nhớ nhung về tp hà nội lãng mạn nhưng lại cũng đầy bi lụy thương.

Bài hát bởi Phú quang quẻ phổ nhạc năm 1986, dựa lời thơ Phan Vũ. Nhạc sĩ kể khi vào sài gòn sống được nửa năm, ông ghi nhớ Hà Nội. Vào buổi trà chiều, Phan Vũ đọc đến ông nghe bài thơ Em ơi, tp hà nội phố - trường ca dài 443 câu thơ, chia thành 24 khổ. Nghe xong, Phú quang quẻ xúc cồn và nói cùng với Phan Vũ chắc chắn rằng có một bài xích hát hay.

Bạn đang xem: Phân tích em ơi hà nội phố

"Vẫn biết một bài ca gồm đáng là bao nhằm trả món nợ ra đi, dẫu vậy khi bài bác ca được viết ra, tôi đang giải thoát cho dù chỉ phần nào. Với dẫu chỉ là rất ít thì tôi đã và đang xây dựng được chút gì đến kỷ niệm về Hà Nội, nơi tận mắt chứng kiến bao ảm đạm vui của tôi trong suốt nửa cuộc đời", nhạc sĩ bộc bạch. Ông đã chọn 21 câu thơ trong trắng tác của Phan Vũ, kết hợp cảm giác của mình làm ra Em ơi, hà nội thủ đô phố.


*

Nhạc sĩ Phú Quang.

Những câu thơ Phú Quang chọn phổ nhạc thêm với hình ảnh đặc trưng của hà nội thủ đô mà hễ mở lời, dễ dẫn dụ fan nghe đồng cảm. Phú quang rời tp. Hà nội năm 37 tuổi để tìm điều bắt đầu lạ cũng tương tự muốn giã từ vài sản phẩm công nghệ phiền muộn. Ở tp sài gòn được bố tháng, ông khát vọng trở về. Cầm nhưng, bắt buộc 25 năm sau, ông mới trở lại Hà Nội. "Hà Nội hoàn toàn có thể không đẳng cấp và sang trọng bằng khách sạn nào đó, không hùng hổ như hà nội thủ đô nào đó. Tôi yêu thương Hà Nội, tình yêu rất đoan đến nỗi lúc nhìn loại lá, vào phút ngông cuồng tôi đang nghĩ lá ở hà nội thủ đô xanh hơn khu vực khác", Phú quang quẻ thú nhận.

Em ơi thành phố hà nội phố

Ta còn em hương thơm hoàng lan

Ta còn em mùi hoa sữa

Con mặt đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ

Ai đó đợi ai tóc xõa vai mềm

Lời ca đầy êm ả dịu dàng mở ra thứ xúc cảm lãng mạn, tình tứ. Nhân vật đó là "em" - thành phố hà nội - được call thân mật. Hà thành tựa như fan tình, bạn tri kỷ níu chân Phú Quang. Thủ đô mơ màng và mong muốn manh, thanh lịch. Hoàng lan, hoa sữa tồn tại như thực thể tất cả hồn, phảng phất mùi hương rồi ăn vào tiềm thức. Lối đi xưa bảng lảng nhẵn một bạn con gái.

Ta còn em cây bàng không cha mẹ mùa đông

Ta còn em nóc phố không cha mẹ mùa đông

Mảnh trăng không cha mẹ mùa đông

Mùa đông năm ấy giờ dương cụ trong căn nhà đổ

Tan lễ chiều sao còn vọng giờ đồng hồ chuông ngân

Mùa đông năm 1972, hà nội tang tóc bởi vì trận dội bom của quân nhóm Mỹ. Nỗi mất mát đóng hình vào Em ơi, thủ đô hà nội phố. Bé chữ mộc mạc xung khắc sâu cảnh thành phố trơ trụi, ký ức đau thương. Thủ đô thêm cô đơn, trống vắng giữa ngày đông rét buốt. Sự sống thưa thớt, giữ vững trên nền đất hoang tàn. Giờ đồng hồ dương nỗ lực như mới dứt, khiến thổn thức khôn cùng. Hình ảnh chuyển hóa từ kỷ niệm ở trong phòng thơ Phan Vũ với cô bé tên Trịnh Thị thư thả - bạn ông thì thầm thương. Nhà từ tốn ở phố Chân Cầm. Phan Vũ đắm đuối mê khúc dương vắt réo rắt cùng dành sự cảm mến mang lại cô.


*

Ga mặt hàng Cỏ (Hà Nội) rã hoang sau trận ném bom năm 1972.

Em ơi, hà nội thủ đô phố không chỉ là là lời thủ thỉ tự tình mà ẩn sâu nỗi xót xa. Phan Vũ chia sẻ: "Cụm trường đoản cú "ta còn em" vào từng đoạn là phần đa hoài niệm yêu thương thương của tôi về thủ đô hà nội mà đôi lần khi nên nương tựa, an ủi, tôi lại kiếm tìm về".

Ta còn em một blue color thời gian

Một chiều phai tóc em bay

Chợt nhòa thốt nhiên hiện

Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố

Bỗng thấy bản thân chẳng nhớ nổi một bé đường

Ta còn em hàng phố cũ rêu phong

Và từng mái ngói xô nghiêng

Nao nao kỷ niệm

Chiều hồ tây lao xao hoài nhỏ sóng

Chợt hoàng hôn về từ bỏ bao giờ

Vẫn còn đó hà nội thủ đô của mọi hoài bão, ước mơ và hy vọng. Vắt nhưng, nghệ sĩ cấp thiết trốn tránh nỗi đơn côi, phút chạnh lòng. Hình hình ảnh thiếu người vợ ẩn hiện tại trong Em ơi thủ đô phố, không rõ nhẵn hình, không mẫu địa chỉ. Họ thốt nhiên hiện rồi đột tan tạo xúc cảm mộng mị, đủ khiến cho kẻ yêu thích tình vấn vương, quyến luyến. Độc bước trên con đường dài không vết chân, kẻ sĩ hoài nhớ hàng nhà cổ tịch mịch, vẻ trầm mặc của 36 phố phường, ánh hoàng hôn buông trên sóng nước hồ nước Tây.

* Phú quang hát "Em ơi, hà nội thủ đô phố"


Em ơi tp. Hà nội phố hòa trộn thân văn chương cùng hội họa. Ngôn từ chất đầy phần nhiều hình khối, màu sắc tựa bức tranh. Rất nhiều đường cọ chỉ chấm phá vài nét mờ nhòa, tạo không gian lắng đọng cho người thưởng thức. Em ơi, hà nội phố đồng điệu xúc cảm của cặp nghệ sỹ Phan Vũ - Phú Quang, miêu tả tình yêu thương mãnh liệt cùng chân thành.

Phan Vũ viết Em ơi, tp hà nội phố trong căn gác số 4 sản phẩm Bún ngay sau trận loại trừ bom. Hiện nay nay, tuổi bên cạnh 90, ông thèm khát một lần trở lại Hà Nội, nơi gồm hương hoàng lan, hoa sữa với kỷ niệm về thanh nữ đẹp. Còn Phú Quang: "mỗi lúc lòng xác xơ, tôi cấp vã trở về".

(PLVN) -“Em ơi, thủ đô phố” là ca khúc đầu tiên đưa tiếng tăm nhạc sỹ Phú Quang được nhiều người biết đến. Bao gồm điều, không nhiều người biết, ca từ bỏ của bài hát được viết lên sau các đau yêu quý của hà thành 12 ngày đêm lịch sử dân tộc năm 1972. đơn vị thơ Phan Vũ với nhạc sỹ Phú quang đã tạo nên sự một tp hà nội như thơ, như nhạc và hội họa… phần nhiều ngày này, đã tròn một năm, nhạc sỹ Phú quang quẻ rời cõi tạm…

“Phú Quang tạo nên thơ anh lấp lánh lung linh quá”

Lúc sinh thời, nhạc sỹ Phú Quang những lần share bài hát “Em ơi, hà thành phố” được ông chế tạo trong một yếu tố hoàn cảnh rất sệt biệt.

Trước đó, công ty thơ Phan Vũ viết bài bác thơ “Em ơi, tp. Hà nội phố” trên 1 căn gác nhỏ dại phố hàng Bún, quận tía Đình vô cùng gần xí nghiệp sản xuất điện im Phụ, mục tiêu đánh phá của không quân Mỹ một trong những ngày hà nội thủ đô chìm vào trận mưa bom bão đạn năm 1972.

Thơ viết xong, Phan Vũ cất trong ngăn tủ, thi thoảng với ra chỉnh sửa, thời gian thêm, dịp bớt. Thời khắc đó, bài thơ chỉ được ông phát âm cho bằng hữu thân thiết nghe chứ không cần được công chúng biết đến.

Mùa đông năm 1972, hà nội tang tóc bởi vì trận dội bom của không quân Mỹ. Nỗi mất mát đóng hình vào “Em ơi, thủ đô phố”. Con chữ mộc mạc khắc sâu cảnh thành phố trơ trụi, ký ức đau thương. Hà thành thêm cô đơn, trống vắng vẻ giữa ngày đông rét buốt. Cuộc đời thưa thớt, giữ được vị trí trên nền đất hoang tàn. Giờ dương cố gắng như new dứt, gây thổn thức khôn cùng. Hình ảnh chuyển hóa tự kỷ niệm của phòng thơ Phan Vũ với cô gái tên Trịnh Thị nhàn - fan ông thầm thương. Nhà thảnh thơi ở phố Chân Cầm. Phan Vũ mê mệt mê khúc dương vắt réo rắt với dành sự cảm mến mang đến cô.

Xem thêm: Đề tài tiểu luận về cách ăn mặc, chủ đề : áo dài môn cơ sở văn hóa việt nam

“Em ơi, thành phố hà nội phố” không chỉ có là lời thủ thỉ tự tình cơ mà ẩn sâu nỗi xót xa. Phan Vũ phân chia sẻ: “Cụm trường đoản cú “ta còn em” trong từng đoạn là số đông hoài niệm yêu thương thương của tôi về hà nội mà đôi lần khi bắt buộc nương tựa, an ủi, tôi lại tìm kiếm về”.

“Ta còn em một greed color thời gian

Một chiều phai tóc em bay

Chợt nhòa đột hiện

Người nghệ sĩ lang thang hoài bên trên phố


Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường

Ta còn em tuyến phố cũ rêu phong

Và từng mái ngói xô nghiêng

Nao nao kỷ niệm

Chiều hồ tây lao xao hoài nhỏ sóng

Chợt hoàng hôn về từ bỏ bao giờ...”

Vẫn còn đó thủ đô hà nội của số đông hoài bão, mong mơ cùng hy vọng. Cố nhưng, nghệ sĩ không thể trốn kiêng nỗi 1-1 côi, phút chạnh lòng. Hình ảnh thiếu thiếu nữ ẩn hiện trong “Em ơi, thành phố hà nội phố”, không rõ láng hình, không loại địa chỉ. Họ đột nhiên hiện rồi tự dưng tan tạo cảm xúc mộng mị, đủ khiến kẻ say đắm tình vấn vương, quyến luyến. Độc cách trên con đường dài không vệt chân, kẻ sĩ hoài nhớ hàng nhà cổ tĩch mịch, vẻ trầm khoác của 36 phố phường, ánh hoàng hôn buông trên sóng nước hồ nước Tây.

“Em ơi, hà nội phố” hòa trộn giữa văn chương và hội họa. Ngôn ngữ chất đầy đều hình khối, color tựa bức tranh. Mọi đường cọ chỉ chấm phá đôi nét mờ nhòa, tạo không khí lắng đọng cho tất cả những người thưởng thức. “Em ơi, thành phố hà nội phố” đồng điệu cảm xúc của cặp nghệ sỹ Phan Vũ - Phú Quang, tự khắc họa tình yêu mãnh liệt và thực tình với Hà Nội, với gần như riêng tư, nhức thương cùng mất mát.

Nhắc mang đến “cha đẻ” của cửa nhà thơ “Em ơi, hà nội thủ đô phố”, nhạc sỹ Phú Quang giành riêng cho ông một sự kính trọng sệt biệt: “Tôi khôn cùng quý ông Phan Vũ. Đó là một trong những người tài năng, bao gồm tâm hồn đẹp”.

*

Nhạc sỹ Phú Quang cơ hội sinh thời hát trên Đài tưởng vọng Khâm Thiên, chỗ xưa tê là căn nhà mái ấm gia đình ông sống.


Nhạc sỹ Phú Quang kể lại, đó là trong năm 80 của cầm cố kỷ trước. Trong 1 trong các buổi chiều trà dư tửu hậu, nhạc sỹ Phú Quang, nhạc sỹ trằn Tiến và nhà thơ Phan Vũ chạm mặt nhau và được đơn vị thơ đọc nghe “Em ơi, thành phố hà nội phố”. Nhạc sỹ Phú quang đãng xúc rượu cồn thốt lên: “Anh viết đến anh. Cơ mà nghe anh đọc, em cứ suy nghĩ anh viết cho em. Em sẽ sở hữu một bài hát về bài xích thơ này. Anh hỏi, đã tất cả nốt nào chưa? “Chả tất cả nốt nào! tuy vậy em khám phá là em sẽ sở hữu được một bài xích hát. Cơ mà em dám có thể với anh là bài xích hát vẫn hay. 2 ngày sau đó, bài bác hát “Em ơi, thành phố hà nội phố” ra đời. Tôi tiến công piano với hát cho anh nghe. Phan Vũ lạng lẽ nghe, nghe xong xuôi bảo tôi rằng, Phú Quang khiến cho thơ anh lấp lánh lung linh quá”, nhạc sỹ Phú Quang đề cập lại.

Ca sỹ Lệ Thu (không yêu cầu là ca sỹ Lệ Thu khủng tuổi) là người hát “Em ơi, hà nội phố” đầu tiên trên sân khấu. 1 tuần sau đó, ca khúc này nổi tiếng, được rất nhiều người biết đến. Sinh thời, nhạc sỹ Phú Quang chia sẻ, Lệ Thu là fan hát giỏi nhất, xúc đụng nhất ca khúc này.

Những ám ảnh đau đáu về 12 hôm mai 1972

Còn lưu giữ tại sự kiện đáng nhớ 45 năm tp hà nội - Điện Biên lấp trên ko 5 năm trước, nhạc sỹ Phú quang đãng bày tỏ, nỗi niềm đau đáu nhất, ám hình ảnh nhất trong cuộc sống ông đó là ký ức về trận bom rải thảm tiêu diệt khu phố Khâm Thiên nơi gia đình ông sinh sống. Nhạc sỹ từng những lần từng thổ lộ, điều ám ảnh nhất về thủ đô của ông chính là sự đau đớn, xót xa. Và cũng chính từ những cảm hứng tột cùng bi lụy ấy, đã hỗ trợ ông bao gồm tác phẩm về tp hà nội mà chỉ cần giai điệu ngân lên, ca từ bỏ như chất chứa nỗi lòng của cả một cầm hệ người hà thành mãnh liệt và da diết.

Tại hội thảo “Hà Nội - Điện Biên lấp trên không” - phiên bản hùng ca vong mạng do tp. Hà nội tổ chức, nhạc sỹ Phú quang đãng được mời mang lại với tư phương pháp là hội chứng nhân lịch sử hào hùng trong cuộc chiến đấu oanh hùng 12 ngày đêm thời điểm cuối tháng 12/1972. Nhạc sỹ ghi nhớ lại, đêm đầu tiên khi “pháo đài bay” B-52 dội bom rải thảm tiêu diệt phố Khâm Thiên, ông cùng vợ chồng người chị gái cũng xuống hầm trú ẩn cùng đông đảo người. Tía người ngồi trong ngỏng ngang của căn hầm, bên phía ngoài ngách dọc là hơn chục người khác. “Tiếng bom nổ, nghe như gần mà như xa, sau vài chục phút, toàn bộ trở lên yên lặng”, nhạc sỹ Phú quang quẻ kể.

Chị gái ông là fan bò ra đầu tiên, tuy vậy rồi ông thấy chị lại bò trở lại hốt hoảng: “Quang ơi, mọi tín đồ xung quanh hình như đã bị tiêu diệt hết rồi. Chị sờ ai ai cũng mềm nhũn, không cử đụng gì cả”. Vợ ông xã người chị gái và nhạc sỹ đến tận 2-3h sáng mới ra được ngoài căn hầm và nhận ra họ đã khôn xiết may mắn. Vì chưng quả bom nổ bí quyết một quãng trước căn hầm. Sức ép vẫn làm tất cả những tín đồ cùng trú ẩn vào hầm chết. Chỉ duy nhất ba người còn sống sót vì ngồi trú trong ngỏng ngang của căn hầm.

*

Nhà thơ, họa sỹ Phan Vũ dịp sinh thời.

Lên mang lại mặt đất, nhạc sỹ Phú Quang không còn nhận ra thành phố của mình. “Không còn là một những lớp lớp đơn vị san ngay cạnh nữa. Trung bình mắt của tớ đứng tự Khâm Thiên mà chú ý thẳng được ra tận phố Đê La Thành. Vớ cả đã bị bom san phẳng, chỉ còn một vùng hoang tàn, đổ nát”. Bao nhiêu người quen, hàng xóm, anh em đã bị vùi lấp.

Hình ảnh khiến ông như tạc vào tâm trí là một trong bà người lớn tuổi hàng xóm, ở gia đình ông thợ giảm tóc. Bà cố gắng tóc đã bạc bẽo tay nuốm viên gạch, đứng bất động trên lô đổ nát. Khuôn mặt của bà câm yên ổn như một pho tượng, không một giọt nước mắt nào rơi xuống khi mọi fan lần lượt khênh ra từng người thân trong gia đình của bà, từ chồng, con, cháu… “Tất cả là 26 người thân trong gia đình của bà sẽ chết. Bà ko khóc cơ mà tôi đứng đó lại khóc”, nhạc sỹ Phú quang nghẹn lời khi nhắc lại lưu niệm buồn.

Trời sáng dần, quang cảnh bao quanh nhạc sỹ Phú quang đãng là la liệt đa số phần thân thể bạn mắc trên dây điện, từ phần nhiều cánh tay, loại chân… với người bạn bè nhất của ông cũng đã biết thành vùi bao phủ dưới lớp đất đá. đầy đủ ngày sau đó, hôm như thế nào nhạc sỹ Phú quang cũng kiếm tìm bạn, chết choc của tín đồ bạn khiến cho ông ám ảnh cả giữa những cơn mơ. Cần 13 ngày sau, ông và chị gái mới tìm kiếm được xác bạn bên dưới đống đổ nát mà trước kia là khu nhà ở của gia đình ông, số 49 Khâm Thiên. Hoá ra, sau trận bom, người bạn bè đã chạy đi tìm ông, xem mái ấm gia đình bạn bao gồm bị sao không. Và mang đến đúng đơn vị ông thì bị cả tường ngăn đổ sập xuống.


Sau này, nhạc sỹ Phú quang kể, Thượng tướng mạo Đặng Vũ Hiệp, nguyên máy trưởng cỗ Quốc phòng, nguyên Phó công ty nhiệm Tổng cục bao gồm trị QĐND nước ta có vận động những ca sĩ, nhạc sĩ viết giao hưởng về chiến tranh. “Lúc kia tôi viết phiên bản Hồi ức. Khi diễn đạt xong, tôi hỏi ông cảm giác thế nào, Thượng tướng tá Đặng Vũ Hiệp nói: “Nghe bài bác của quang quẻ anh khóc luôn”. Tôi chú ý sang 3/4 người theo dõi Nhà hát Lớn tp sài thành cũng khóc. Nhạc ko lời mà người ta khóc như thế, tôi nghĩ do phiên bản nhạc đó gồm kỷ niệm luôn luôn nhớ của phiên bản thân, là những cảm giác rất thật”, nhạc sỹ Phú Quang chia sẻ.

Căn nhà gia đình nhạc sỹ Phú quang quẻ ở là 1 trong những trong tía ngôi bên được bảo quản làm bệnh tích chiến tranh. “Nhà tôi lúc ấy hiện giờ đã thành nơi gồm tượng đài rêu phong. Từng lần trải qua phố, quan sát vào pho tượng ấy, cam kết ức năm xưa lại tràn về khiến cho tôi buồn bã và xót xa”. Xuất phát từ một chàng trai 23 tuổi lúc đế quốc Mỹ oanh tạc thủ đô hà nội 12 ngày đêm bằng máy bay ném bom, Phú quang đãng đã là 1 trong nhạc sỹ nổi tiếng, với gần như ca khúc giỏi về Hà Nội.

Có lẽ, cũng do ông đã trải qua phần đông giờ xung khắc sinh tử thuộc Thủ đô. Với hơn ai hết, ông hiểu rõ nhất sức mạnh của không ít người dân thủ đô không bom đạn nào hoàn toàn có thể khuất phục, trình bày qua ca khúc “Em ơi, hà nội phố” nhưng ông phổ nhạc trường đoản cú thơ Phan Vũ: “Mùa đông năm ấy tiếng dương cầm cố trong tòa nhà đổ, chảy lễ chiều sao còn vọng giờ đồng hồ chuông ngân”. Không chỉ có những nhân chứng tạo ra sự lịch sử mà của cả những người tận mắt chứng kiến thời xung khắc ác liệt này cũng không thể làm sao quên hồ hết ký ức đau buồn và bi tráng.


Nhạc sỹ Phú Quang: Yêu việt nam từ phần nhiều điều nhỏ bé

“Đôi lúc, con bạn ta lần chần yêu phần lớn điều bé dại bé. Buộc phải yêu máy gì kếch xù hơn cơ. Tôi nghĩ rằng, không yêu đông đảo điều nhỏ bé, sao yêu được phần đông điều lớn lao được? nếu tôi biết yêu những tuyến đường có bức tường cũ rêu phong, những bé ngõ nhỏ, các chiếc lá rụng, hồ hết kỷ niệm, rất nhiều giọt mưa… thì mới có thể yêu được Tổ quốc, non sông này. Bạn ta cứ đam mê nói những điều to lớn. Nhưng tình yêu khi nào cũng bước đầu từ hồ hết điều bé dại bé”.